Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
- --
Ánh mắt Diệp Oản Oản rơi vào trên người Nhất Chi Hoa: "Hiện tại tin rồi sao?"
"Có chút giống như nằm mơ... Hết thảy đều tới quá bất ngờ." Nhất Chi Hoa nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản đáp: "Thật ra thì, hôm nay tôi cũng không định tới ám sát cô. Nếu như muốn ám sát cô mà nói, tôi không có khả năng lựa chọn động thủ tại Không Sợ Minh. Tôi chỉ muốn biết rõ, rốt cuộc cô có phải là người của dòng chính hay không, có muốn hại Nhiếp gia hay không? Bất quá... cũng còn may tôi đi chuyến này! Nếu như phải lựa chọn, tôi lựa chọn tin tưởng Phong Huyền Diệc. Dù sao, chúng tôi ở chung một chỗ nhiều năm như vậy, sống chết có nhau, Phong Huyền Diệc sẽ không lừa gạt tôi."
Diệp Oản Oản có chút vui mừng, gật đầu một cái. Cũng còn đỡ, là loại ngu còn cứu được, không phải là loại ngu đến mức không có thuốc nào cứu chữa.
"Cậu hiểu được là tốt rồi." Phong Huyền Diệc dịu giọng lại.
"Vậy... Có thể mở trói cho tôi không? Dầu gì tôi cũng là sát thủ hàng đầu, cứ để như thế này, không quá thích hợp..." Nhất Chi Hoa lúng túng cười toe toét.
Lúc này, Diệp Oản Oản gật đầu một cái, để cho Phong Huyền Diệc cởi trói cho Nhất Chi Hoa.
Sau khi Nhất Chi Hoa giãn người một lát, mới ngồi lên trên một chiếc ghế ở bên cạnh.
"Vậy, hiện tại tôi phải làm gì?" Nhất Chi Hoa nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản.
Còn không đợi Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3132736/chuong-2030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.