Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
- --
"Lại đây, ta lại chuẩn bị cho con nhiều nhiều đạn một chút... Nhiêu này hẳn là đã đủ để sánh với thiên quân vạn mã rồi chứ?" Dịch Linh Quân nhẹ giọng cười nói.
Diệp Oản Oản yên lặng đem “bảo bối” thu vào.
"Mấy ngày nay, tốt nhất là con nên ở nhà, đừng đi ra ngoài, ta sẽ cho người canh chừng ở chung quanh chỗ con ở." Sau đó, Dịch Linh Quân lại dặn dò.
"Vâng, con đã hiểu." Diệp Oản Oản gật đầu một cái.
Thật ra, chính mình sau khi có bảo bối này... nào còn cần thêm trợ thủ chứ!
Sau khi rời khỏi Dịch gia, Diệp Oản Oản trở lại chỗ ở, suốt ba ngày không hề ra ngoài.
Nhưng mà trong ba ngày qua, gã đàn ông kia cũng chưa từng xuất hiện.
Diệp Oản Oản không khỏi cười lạnh. Vậy mà nói trong vòng 3 ngày sẽ tới lấy tánh mạng mình, kết quả ngay cả một cái bóng cũng không hề thấy.
...
Ước chừng một tuần sau.
Vẫn là lúc đêm khuya, trong chỗ nàng ở lại lần nữa có tiếng vang khác thường.
Diệp Oản Oản nhíu chặt chân mày, lần này cũng có chút “khôn” ra, lẳng lặng không một tiếng động mở công tắc đèn ở bên cạnh chỗ nằm.
Nhưng mà, tình huống lần này lại cũng y hệt lần trước, đường dây điện có khả năng cũng đã bị cắt đứt, ánh đèn cũng không hề sáng lên.
Diệp Oản Oản lên đạn, chậm rãi đi ra khỏi phòng ngủ.
"A, Dịch tiểu thư, hết sức xin lỗi, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3132118/chuong-2360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.