Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
- --
Tại sao một người có thể vô tình và máu lạnh tới mức này? Rốt cuộc cái gì thì bà ta mới quan tâm?
Câu nói như hàn băng lạnh thấu tim, sống lưng của Ân Duyệt Dung chợt cứng đờ.
Một lát sau, Ân Duyệt Dung chậm rãi ngẩng đầu lên, "Con trai ngoan, cuối cùng con cũng hiểu được mẹ con là người như thế nào! Như vậy mới đúng, không phải sao?"
Ân Duyệt Dung dừng một chút, tiếp tục nói, "Ồ đúng rồi, nói cho con biết một tiếng, đứa bé kia tên gì, Đường Đường thật sao? Thằng nhãi ranh kia thật là quá giống mẹ nó, khiến người ta chán ghét y chang nhau! Con yên tâm, mẹ sẽ giữ nó lại, chiêu đãi thật tốt!"
"Ân Duyệt Dung!" Đáy mắt Tư Dạ Hàn đột nhiên tràn ra hàn ý lạnh thấu xương.
Ân Duyệt Dung không nói một lời, trực tiếp xoay người rời đi.
...
Tư gia.
Lúc Tư Dạ Hàn trở về, Lâm Khuyết suýt chút nữa cho là Cao ốc Trọng Tài Hội bị đánh bom, bởi vì thật sự cho tới bây giờ hắn chưa từng thấy sắc mặt của Tư Dạ Hàn khó coi đến như vậy.
Lâm Khuyết lẩn tránh xa xa truy hỏi, "Cửu... Cửu ca... Có chuyện gì vậy?"
Diệp Oản Oản nhận được cuộc gọi của Lâm Khuyết, lập tức chạy tới.
Nhìn thấy Diệp Oản Oản, Lâm Khuyết vội vã tiến tới, "Cửu tẩu, cô nhanh đi hỏi một chút, biểu cảm của Cửu ca dọa chết người!"
Diệp Oản Oản chậm rãi đi tới, nhìn thấy bộ dáng này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/2402934/chuong-2395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.