Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
- --
Đường Đường không nhanh không chậm hỏi, "Giúp cái gì?"
A Trung nhìn trái ngó phải một phen, ngay sau đó móc ra từ trong lòng ngực một chiếc hộp gỗ chạm hoa cực đẹp, "Tiểu thiếu gia, vật này, cậu có thể giúp tôi đặt vào trong hộc bàn thư phòng của phu nhân không?"
Đường Đường nhìn chiếc hộp kia một cái, "Tại sao ngươi lại không tự mình làm?"
A Trung thở dài nói: "Tiểu thiếu gia, cậu cũng biết, chưa được phu nhân cho phép, tôi không thể tiến vào thư phòng, cho nên chỉ có thể nhờ cậu hỗ trợ!"
"Trong này là cái gì?" Đường Đường lại hỏi.
A Trung vội vàng trả lời: "Là một món đồ sứ."
Bên trong là một chiếc bình sứ không lớn không nhỏ.
Đường Đường: "Tại sao ngươi lại muốn đặt cái này ở thư phòng của bà nội?"
A Trung cắn răng. Tên oắt con này, suy nghĩ quá nhiều, hỏi hết thứ này đến thứ khác.
Vẻ mặt A Trung buồn thiu, đầy đáng thương nói, "Hic, thật ra thì là như thế này... Lần trước phu nhân sai tôi vào trong sửa sang dọn dẹp thư phòng, kết quả, trong lúc dọn dẹp, do không cẩn thận nên tôi lỡ làm bể món đồ sứ này.
Tôi sợ phu nhân trách phạt, không dám nói với phu nhân, nên mua một món khác tương tự, muốn trả lại trước khi phu nhân phát hiện! Tiểu thiếu gia, xin cậu thương xót, hỗ trợ một chút!"
Thấy Đường Đường không nói lời nào, A Trung ôn hòa hướng dẫn, "Tiểu thiếu gia, cậu chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/2402899/chuong-2412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.