Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
- --
Du Thiệu nao núng khôn nguôi, giờ phải làm sao bây giờ? Nếu thật sự chọc giận Dịch Vân Mạc, đối với bọn họ đều không có lợi.
Nhìn cái tính tình này của Dịch Vân Mạc, đại khái là bị Dịch hội trưởng làm hư rồi! Mặc kệ thứ gì, chỉ cần là thứ cô ta ưa thích liền nhất định phải lấy được, hơn nữa người khác đụng chạm thử cũng đều cấm tiệt.
Trước đó còn thích thì coi như là nói gì nghe nấy, nhưng nếu lỡ như thẹn quá thành giận, vạn nhất trả đũa liền xong rồi...
"Lâm Khuyết, không bằng cậu đi giải thích cùng Dịch tiểu thư một chút đi, đừng làm hại chúng ta cũng bị dính líu." Du Thiệu thúc giục.
Lâm Khuyết lập tức lui về phía sau một bước, "Ông đùa à, trong tay cô ấy có đao đấy! Vạn nhất trượt tay thì làm sao bây giờ? Tôi cũng không dám đi! Nếu như ông dám, thì tự mình đi đi!"
Du Thiệu không có cách nào, chỉ có thể nhắm mắt chờ đợi. Trông cậy vào Tư Dạ Hàn nhượng bộ, nhất định là càng không thể nào...
Diệp Oản Oản đem cây đao trong tay ném trả lại Medusa, nhìn về phía người đàn ông đối diện, cười lạnh một tiếng, "Xem ra Quản lý Tư mỹ nhân vờn quanh, hàng đêm ca múa, tại Thiên Thủy thành sinh hoạt rất là tiêu dao, vui đến quên cả trời đất! Là tôi nhiều chuyện rồi."
Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, đè nén lửa giận, nói xong trực tiếp quay đầu rời đi.
Cứ tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/2402608/chuong-2328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.