Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Khoảng thời gian này, đối với các cậu mà nói, không phải là chuyện xấu. Tranh thủ nghỉ ngơi thật tốt, làm nhiều chuyện công ích, xem nhiều sách, học ít thứ, thoải mái là chính mình. Có nghe rõ hay chưa?" Diệp Oản Oản không yên tâm dặn dò.
Cung Húc buồn bã ỉu xìu vỗ lên bàn, thoi thóp mở miệng, "Quậy cái gì!! Không quậy, không được xem Diệp ca ca mặc đồ con gái!! Cuộc sống này còn có ý nghĩa gì?"
Diệp Oản Oản: "..."
Nhân sinh của hắn, có cần phải nhàm chán như vậy hay không? Không thể làm chút chuyện có ý nghĩa sao?
Hàn Thiên Vũ nghe nói như vậy lắc đầu một cái, bật cười, nhưng nhìn vẻ mặt lại tựa hồ như là thở phào nhẹ nhõm.
"Còn có mứt hoa nhỏ, mứt hoa nhỏ của ta... Tại sao tình yêu của chúng ta lại gian nan như vậy?" Cung Húc ai oán không thôi mà dòm Diệp Oản Oản, "Diệp ca ca, tôi không thích anh nữa! Anh biết anh bây giờ như cái gì không?"
Diệp Oản Oản: "Như cái gì?"
Cung Húc: "Bổng chùy! Bổng đả uyên ương *, bổng chùy!"
*Gậy đánh uyên ương, ý chỉ kẻ ngăn cách tình yêu của 2 người.
Diệp Oản Oản: "..."
Cung Húc: "Nếu như anh mặc váy cho tôi xem, tôi liền miễn cưỡng tha thứ cho anh!"
Diệp Oản Oản: "Không cần miễn cưỡng như vậy, cảm ơn."
Diêu Giai Văn suy nghĩ một chút, dường như cũng chỉ có thể làm như vậy.
Công ty nhỏ không có bối cảnh, bị công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/2402551/chuong-1141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.