Cả 3 người họ đứng trước cửa nhà Zan.
-À, tốt nhất hai người đừng quên, hai người phải làm oshin không công cho tôi 3 tháng vì đã thua đấy!- Cô tặc lưỡi, đồng thời đung đưa ngón trỏ trắng nõn.
-Oshin?- Zac giả vờ ngu ngơ.
-Này, quên rồi à?- Này 2 người vừa giao kèo vs tôi đấy.
-Ủa, có hả? Sao tôi hổng nhớ gì hết?- Zan “ngây thơ” hỏi.
-Quên à?- Nó cười đểu nhìn bọn hắn.- Kỳ à! Anh hai cậu không nhớ kìa, nhắc cho nhớ đi!
-Giao kèo là ai thua làm oshin 3 tháng!- Kỳ nhắc cho Phong nhớ.
-Xí!- Phong đứng canh chu miệng nói.
- Chìa khóa đâu? Mở cửa đi!- Cô lên giọng như thể cô là chủ nhà vậy.
-Cô là chủ nhà à?- Zac châm chọc.
-Không. Nhưng tôi muốn vào nhà!- Cô gằn giọng làm bọn hắn hơi ớn.
-Ừm..ừm..mở rồi…!- Zac luống cuống lấy chìa khóa ra mợ cửa vs vận tốc ánh sáng vì phía sau có một luồng sát khí đàng nhắm thẵng vào hắn.
“ Cạch”..- Lam Phong bước vào mở đèn.
-My, này?- Hắn quay sang hỏi nó.
-Hửm? Chuyện gì?- Cô thản nhiên trả lời, người vẫn đi đến bàn lấy nước uống.
-Chúng ta có hôn ước vs nhau!
-Ừm, rồi sao?
- Là vậy đó! Nên chúng ta có nên ở chung phòng không? Dù sao, 2 tháng nữa papa cô cũng sẽ tuyên bố người thế kế tập đoàn và cả lễ đính hôn, chúng ta cũng là vợ chồng mà!- Hắn vừa nói vừa xách cái vali của hắn đi lên lầu( ẽm mới về nước).
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-va-ten-chong-dang-ghet/2336433/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.