Ngọc Ly ngủ một giấc tới quá trưa mới tỉnh.
Cảm giác đầu tiên sau khi bước khỏi giấc mơ chính là nhiệt độ ấm áp đang kề sát bên cạnh, tiếp theo có tiếng tim đập rất đều, rồi tới vòng tay đang ôm lấy cơ thể cô, bao bọc bảo vệ ở bên trong.
Mí mắt Ngọc Ly khẽ giật giật, hơi chớp chớp hé mắt nhìn.
Cơ thể của người đàn ông cùng mùi hương thuộc về riêng anh đang kề ngay sát chóp mũi. Ngọc Ly dùng ngón tay chọc chọc lên khuôn ngực Duy Hoàng.
Đàn hồi thật tốt!
Người đàn ông đang nhắm mắt chợt nhếch miệng cười, anh bắt lấy bàn tay cô đặt lên môi mình. “Em mà ấn mạnh xuống chính là ám sát chồng đấy.”
Ngọc Ly rụt tay lại chống người ngồi thẳng, cô dùng cặp mắt hơi sưng nhìn vào gương mặt đẹp trai của người đàn ông sau đó đặt hai tay lên vai anh đe dọa: “Anh biết em là ai rồi thì mau khai báo toàn bộ sự thật.”
Duy Hoàng điều chỉnh cho lưng ghế trở lại tư thế bình thường sau đó ôm lấy cô nhỏ giọng nói: “Nhưng mà anh cần phải làm một việc khác trước!”
“Chết tiệt, anh đúng là vô sỉ.” Ngọc Ly nhún chân nhảy ra khỏi ghế chạy đi rót cho mình một cốc nước lọc uống cho bớt lúng túng. Cô nhìn người đàn ông vừa bước vào phòng tắm không nhịn được liền bật cười.
Lòng cô lúc này nhẹ nhõm bình yên đến lạ, chẳng còn nỗi bất an thấp thỏm giống như lúc trước. Có lẽ vì đã có người tình nguyện sẻ chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai/3478168/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.