Giờ này Ngọc Ly đang ở đâu?
Lúc trước anh còn từng cười nhạo Trọng Đạt vì quá si tình mà từ bỏ cả nhiệm vụ chạy về. Hiện tại chẳng những anh còn muốn từ bỏ cả việc tìm ra kẻ từng ám sát cha mẹ mình, mà ngay cả danh tiếng cũng chẳng cần. Đúng là anh cũng cảm thấy bất ngờ về bản thân mình.
Sau khi suy nghĩ một lát, anh ngồi bật dậy âm thầm quyết tâm, cần phải nói chuyện này với Ngọc Ly, gọi điện cho cô.
Ngay lập tức.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, vẻ mặt Ngọc Ly sững sờ nhìn vào tên đang hiển thị.
Cô đi tới bên của kính nhìn ra phố xá phồn hoa đang lấp lánh ánh đèn bên ngoài kia, lại nhìn về phía chiếc điện thoại vẫn cố tình đổ chuông không ngừng. Đáy lòng cảm thấy thật phiền phức, cuối cùng dứt khoát chuyển số điện thoại của Duy Hoàng vào danh sách đen.
Cô chỉ muốn được yên tĩnh không suy nghĩ về những chuyện liên quan tới những rắc rối ngày hôm nay. Giá như cô vẫn còn cái bộ dạng giả ngốc kia trước mặt người đàn ông này thì hay biết mấy, như thế sẽ trâu bò đến nhường nào xông lên đánh cho một trận xả nỗi hận chất chứa trong lòng.
Nhưng, có lẽ lại không lỡ?
Ngay từ đầu cô cũng đã biết rõ vị trí của một cái lốp xe dự phòng là mình, vậy nên chuyện đến nước này chả phải cũng hoàn toàn nằm trong phạm vi những gì cô đã dự tính từ trước?
Chỉ là vẫn không kiềm chế được đau lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai/3478162/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.