Nụ hôn sâu dần mang theo bao cảm xúc hỗn loạn; y như thủy triều đánh úp lại cuốn phăng đi mọi ngổn ngang còn sót lại trong lòng Ngọc Ly.
Lúc này trái tim cô chỉ còn lại người đàn ông này, theo đúng nghĩa trần trụi nhất giữa đàn ông và một người đàn bà.
Siết lại vòng eo bé nhỏ, Duy Hoàng giam hãm người phụ nữ của mình ở trong phạm vi chỉ thuộc về riêng anh. Đôi môi anh nóng bỏng trượt dần xuống cần cổ thon dài, đi tới đâu đốt lửa tới đó, để lại vô số những dấu vết ám muội.
Ánh mắt nóng rực của Duy Hoàng dừng lại trước nơi đẫy đà mềm mại kia sau đó cúi đầu, dùng răng cắn phần vải kéo trượt xuống. Đ.ô.i g.ò b.ồ.n.g trắng hồng hoàn toàn bị lộ ra ngoài, đẩy lên cao do bị lớp váy chèn lại dưới ánh điện càng thêm dụ hoặc khó cưỡng.
N.g.ự.c bị chèn, Ngọc Ly cảm nhận rõ sự căng tức nhưng đê mê khó tả. Cô nhìn theo ánh mắt của anh, mặt bất giác cũng nóng lên, tự nhiên lại có chút ngượng ngùng không dám nhìn.
Duy Hoàng ngừng lại giây lát, chóp mũi cao cọ lên đỉnh n.g.ự.c cô hít hà mùi hương mê người.
Cô chống khuỷu tay nâng người dậy, kinh ngạc nhìn vào gương mặt anh.
Duy Hoàng mỉm cười, cặp mắt như sói đói bốc lửa chỉ trực nhấn chìm Ngọc Ly vào sâu trong những cơn sóng lửa dữ dội.
Anh rướn người đặt lên môi cô những nụ hôn nhỏ vụn, âm thanh gợi tình từ cổ họng vang lên: “Vợ à, em rất đẹp.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai/3478157/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.