🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Giữa chốn đồng không mông quạnh cô cũng chưa biết sẽ đi theo hướng nào, gió rít lên từng cơn thổi tung vạt áo của Ngọc Ly. Cô hốt hoảng nhìn bốn phía, đôi chân theo bản năng cô cứ theo bờ sông mà chạy. Tiếng chửi bậy cùng tiếng chân đuổi theo ngày một gần.



“Mẹ kiếp, bắt con chó cái đấy lại cho tao. Hôm nay tao không chơi chết nó, thề không thèm làm người…”



“Mày nói xem, nó ngốc như vậy không biết Võ tổng đã từng ngủ qua chưa?”



“Kể ra khẩu vị của anh ta cũng không nhẹ!”



“Đâu biến thái bằng mày, còn không mau bắt lại. Mang nó về đây tao sẽ cho chúng mày mở mang tầm mắt, thế nào mới gọi là biến thái!”



Ánh trăng đã yếu ớt lại còn núp sau những đám mây đen nặng nề, tiếng cóc ngóe không ngừng vang lên như một bản nhạc cổ động cho Ngọc Ly. Cô cứ thế bước thấp bước cao mà chạy, may mà đôi giày búp bê này thuộc loại đế bệt, nếu không cô đã lãnh đủ rồi.



Những ụ đất khấp khểnh thi nhau cản bước Ngọc Ly, khiến cô ngã dúi ngã dụi đau đớn khắp người nhưng cũng chẳng dám dừng lại kêu rên. Chỉ biết cắm đầu cắm cổ chạy về phía trước.



Bờ sông càng lúc càng nhỏ, cũng mềm hơn, nó đang dẫn tới chỗ bùn lầy của ruộng muống. Hết đường rồi!



Đám đàn ông cũng đã đuổi tới nơi, đang vỗ tay tán thưởng: “Giỏi quá! Cô em rất xuất sắc. Chuyến này xuống âm phủ có thể không phải làm con ngốc nữa rồi, nhớ bảo Diêm Vương phần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai/3478129/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.