Xin lỗi mọi người vì dạo này học nhìu quá nên mị không có thời gian đăng truyện được
Buổi sáng thanh bình hằng này của cô cuối cùng trôi nhanh qua trong sự “yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau” của nhỏ và cậu. Nói là “yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau” vì họ luôn “quấn quýt” bên nhau cả buổi sáng hễ người này làm cái gì cũng sẽ bị người kia bắt lỗi và ngược lại. Cô cũng công nhận là sao hai người này trẻ con quá không bằng cô nữa. À mà không phải cô trẻ con mà là 2 người đó trẻ con quá không người lớn giống cô này.
- A CHẾT RỒI- Đang suy nghĩ chợt nhớ ra hôm nay cô phải mang cơ cho tên Ôn Dịch mà chưa chuẩn bị gì hết.
- Hả cái gì chết sao chết- Cả hai đang cãi nhau quay lại đồng thanh hỏi.
- Ôi đồng thanh kìa. Tâm tư tương thông là đây hehe - Cô cười đểu
- Uả không phải có chuyện gì sao- Nhỏ đánh lạc chủ đề rồi thầm nghĩ không biết sao dạo này cô ma ranh thế nhỉ ko biết thằng tổ cha nào dậy hư cục cưng của minh rồi.
- A chết rồi mình quên mất- Cô nói xong chạy vô nhà xách áo rồi chạy ra
- Uả chị định đi đâu à/ cậu định đi đâu à- Cả hai đồng thanh
- A mình định đi ra ngoài mua ít đồ đấy mà mình ra tí về liền cậu vậu với nhóc không cần phải lo
- Nhưng cậu có chắc là nhớ đường không lỡ lạc sao, còn nữa mà cậu có mang theo ví chưa có mang chù khóa dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai-ac-ma/10612/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.