Cỡ nửa tiếng sau đó, Nhan Tiêu Tiêu mới được Lâm Dục Thần thả tự do, cầm hộp cháo đã chuyển sang nguội lạnh khuấy khuấy vài cái đưa đến miệng anh.
Lâm Dục Thần ngoãn ngoãn ăn từng muỗng cháo cô bón cho, tâm tình vô cùng tốt.
Đột nhiên anh hỏi.
"Tiêu Tiêu! Cùng anh về Trung Quốc được không?"
Muỗng cháo chưa được đưa đến miệng Lâm Dục Thần thì ngừng lại, Nhan Tiêu Tiêu có chút không thoải mái, thẳng thừng từ chối anh.
"Không được! Lúc đó bất đắc dĩ em mới rời khỏi nhà, em không thể bỏ ba lại một mình!"
"Nhưng ba còn đang giận em, đợi đến khi ông ấy nguôi ngoai, anh sẽ đưa em trở về! Anh còn nhiều việc ở trong nước phải trở về nhưng không yên tâm để em ở một mình!"
Nhan Tiêu Tiêu vẫn không thể chấp nhận, cô cúi gầm mặt dè dặt đáp lời.
"Dục Thần! Em biết anh lo cho em nhưng mà em không thể bỏ ba lại một mình được, từ nhỏ đến lớn em chưa rời xa ba lần nào!"
Lâm Dục Thần gật đầu, cũng chẳng muốn ép cô nữa.
"Ừm! Nếu em đã muốn ở đây, anh cũng không ép buộc, sẽ ở lại cùng em!"
Nắm lấy tay anh, cô cảm thấy bản thân thật có lỗi.
"Dục Thần! Anh đừng vì em mà bỏ lỡ công việc, em đã lớn rồi, tự lập một thời gian cũng không sao, đừng lo cho em!"
Lâm Dục Thần nhất quyết không chịu, bỏ cô lại một mình thì xem như lại bỏ lỡ cô lần thứ hai.
Nhan Nghị thủ đoạn không thiếu, không biết thời gian anh vắng mặt sẽ nghĩ ra cách gì đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai-ac-ma-an-thu-man/765329/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.