Nhan Tiêu Tiêu thầm trách móc bản thân mình, sau cùng thì lên phòng nằm dài trên giường.
Lâm Dục Thần từ nhà tắm bước ra, trên người chỉ quấn quanh một chiếc khăn bên dưới. Nhan Tiêu Tiêu nghe tiếng động quay người sang, nhìn cảnh tượng trước mắt, cô như sắp chảy máu mũi đến nơi lấy tay che mắt quát.
"Lâm Dục Thần! Anh làm cái trò gì vậy?"
Anh mỉm cười trước hành động của cô, thông thả ngồi lên giường cất lời.
"Từ hôm qua đến giờ chưa tắm lần nào, bản năng của một người sạch sẽ như tôi không chịu được nữa nên phải đi tắm thôi!"
Nhan Tiêu Tiêu ngại ngùng, cô tò mò hé mắt, nhìn từng múi bụng rắn chắt của anh, cô thở không thông, mặt đỏ ửng lên. Bỗng phát hiện chiếc khăn anh quấn lên người là của cô, đôi mắt chứa đầy tia giận dữ.
"Sao anh lại dùng khăn của tôi?"
Lâm Dục Thần ung dung giải thích.
"Không có khăn dành cho tôi nên đành dùng tạm khăn của em. Nếu không dùng thì bây giờ em đã thấy toàn bộ cơ thể quý giá này rồi. Em muốn lấy lại cũng không sao, dù gì tôi là đang ở tạm nhà em, đâu nào được tự tiện như vậy được!"
Nắm lấy mảnh vải dưới khăn, Lâm Dục Thần vờ làm hành động gở nó ra, Nhan Tiêu Tiêu quay đi chỗ khác hét lên.
"Đừng! Tôi cho...tôi cho mượn mà, cho anh luôn cũng được, tuyệt đối đừng gở nó ra khỏi người!"
Nhìn thái độ sợ đến sắp phát khóc của cô, anh cười ra tiếng, trực tiếp kéo Nhan Tiêu Tiêu ngồi lên người mình.
"Aaa, anh làm gì vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai-ac-ma-an-thu-man/765323/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.