Nhan Tiêu Tiêu giật mình, hai mắt trợn tròn tránh né ánh mắt của Nhan Nghị.
"Không...con không có!"
Mắt Nhan Nghị trừng lớn như muốn ăn tươi nuốt sống Nhan Tiêu Tiêu.
"Không có? Không có mà lợi dụng mẹ con làm cái cớ để dụ ba về nước, không có mà từ bỏ công việc con đang làm, nơi con từ nhỏ lớn lên để đến Trung Quốc ở nhà nó mua, làm việc ở công ty nó? Nhan Tiêu Tiêu, ba hỏi con có còn là đứa con gái ngoan ngoãn của ba không hay bị thằng khốn Lâm Dục Thần tẩy não rồi!"
Khuôn mặt Nhan Tiêu Tiêu đẫm nước mắt khóc không thành tiếng.
Đúng vậy? Cô là người có quy tắc, nề nếp. Cô chưa từng phải ĩ lại vào ai, thế mà làm sao cô có thể nhận lời mời của Lâm Dục Thần, ở nhà anh mua, đến công ty anh làm việc mà không có một chút bứt rứt trong lòng. Cô hiểu rõ cảm xúc của mình, muốn ở gần anh, muốn thấy anh mỗi ngày. Những điều đó đã ăn sâu vào tiềm thức của cô, khiến Nhan Tiêu Tiêu đã quen dần với sự có mặt của Lâm Dục Thần rồi.
Cô lau đi nước mắt chảy dài trên mặt giải thích.
"Ba! Tuy là con gạt ba nhưng con không hề lợi dụng mẹ để lừa ba, lời con nói là sự thật, con rất muốn thăm mẹ!"
Nhan Nghị bỏ tay cô ra lạnh nhạt nhếch môi. Sống đến chừng này, Nhan Tiêu Tiêu chưa từng thấy ông tức giận, lạnh nhạt với cô như vậy. Đối với con gái, Nhan Nghị luôn có một bộ mặt hiền từ phúc hậu, nào đâu có bộ dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai-ac-ma-an-thu-man/765321/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.