Ngay tức khắc, anh ôm chặt lấy người cô xoay về hướng khác. Bởi vì trong tay còn có cô nên hành động của anh không kịp, cánh tay ôm cô đã bị xẹt qua một đường.
Tuy thế nhưng khuôn mặt anh không biến sắc. Tên kia vẫn cầm dao tiến đến một lần nữa. Bàn tay to lớn dễ dàng chụp lấy cổ tay hắn ta, bẻ vòng một cái, có thể nghe rõ ràng tiếng xương vỡ nứt. Hắn đau điếng hét lên, con dao cũng vì thế mà rơi xuống đất.
Trong tay Lâm Dục Thần vẫn còn ôm chặt Nhan Tiêu Tiêu, một tay còn lại tung cú đấm mạnh mẽ vào mặt tên cầm đầu. Hắn ngã nhào xuống đât anh vung chân đá từng cước mạnh bạo.
Tên kia hét lên inh ỏi cầu xin, miệng phun một ngụm máu lớn, Lâm Dục Thần vẫn không buông tha, đá vào bụng hắn đến ngất đi.
Những tên thuộc hạ còn lại đã sớm chạy mất dép từ lâu.
Nhan Tiêu Tiêu sợ gãi vẫn ông chặt anh một lúc, nhìn vết thương trên cánh tay anh, đau lòng khóc nức nở.
"Anh chảy máu rồi! Chắc đau lắm đúng không?"
Anh cong môi cốc vào đầu cô một cái.
"Ngốc! Em nhìn mặt tôi có giống bị đau không?"
Nhưng cô vẫn lo lắng nhìn chầm vào vết thương, từng giọt máu đỏ thẩm rơi xuống, thâm tâm ngứa ngáy vô cùng.
"Nhưng máu ra nhiều như vậy là không được! Chúng ta ghé tiệm thuốc mua dụng cụ sơ cứu vết thương đi!"
Nhìn dáng vẻ lo lắng của cô, lòng anh vô cùng ấm áp, liền dắt tay cô vào trong lấy xe.
Lâm Dục Thần chạy xe một lúc dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai-ac-ma-an-thu-man/765307/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.