Diệp Hinh được Lâm Dục Thần mời ở lại ăn một bữa cơm, ban đầu cô không muốn làm phiền hai người trẻ tuổi này nhưng Dương Khiết Yên rất muốn cô ở lại nên không nỡ phụ lòng tấm lòng của cô gái bé nhỏ này.
Ừm thì bữa ăn ngon thật nhưng ăn cơm thì ít mà ăn cẩu lương thì nhiều.
...
Cơm nước xong xuôi thì bên ngoài cũng đã tối đen.
"Tiểu Yên! Cô phải về rồi! Tuần sao cô sẽ đến dạy con học nhé!"
Dương Khiết Yên nhìn cô cười khúc khích "Dạ!" một tiếng.
Diệp Hinh không kiềm chế được mà đi đến nhéo nhẹ vào cái mà bầu bĩnh của cô sau đó quay qua nhìn Lâm Dục Thần.
"Tôi về đây!"
"Tôi tiển cô! Nhân tiện cũng có một số điều muốn nói!"
Diệp Hinh gật đầu.
"Được!"
Lâm Dục Thần nhìn Dương Khiết Yên cất lời dịu dàng.
"Bảo bối nhỏ, em theo dì Chân lên phòng nhé! Anh tiển cô Diệp một đoạn!"
Cô ngoan ngoãn "dạ" một tiếng rồi theo dì Chân đi lên phòng.
Diệp Hinh nhìn anh, cô thắc mắc.
"Cậu có chuyện gì muốn nói với tôi sao?"
Anh gật đầu.
"Tôi muốn cô dạy cho Tiểu Yên, không phải là kiến thức về học tập trong trường mà là kĩ năng sống, cho cô ấy biết nhiều hơn về những gì trong cuộc sống này!"
Diệp Hinh nhìn anh đăm đăm, nghi ngờ hỏi.
"Cậu là không thích con bé bị ngốc nữa sao?
Anh bình thản trả lời.
"Không phải! Sở dĩ tôi làm như vậy là để cô ấy biết thêm về cuộc sống hơn, tôi nhận ra cô ấy rất tò mò về mọi thứ xung quanh nhưng bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai-ac-ma-an-thu-man/765276/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.