Sau nửa tiếng đồng hồ, trong nhà tắm phát ra toàn là tiếng nói khó chịu của anh cùng tiếng cười khúc khích của cô.
"Tiểu Yên! Ngồi im đừng nghịch nữa!"
"Tiểu Yên! Đừng nghịch nước nữa để anh tắm cho em!"
Tiểu Yên! Buông anh ra! Em làm anh ướt hết rồi này!"
"Tiểu Yên à! Đây là sữa tắm! Không phải xà bông gội đầu đâu!"
...
Kết thúc nửa tiếng tra tấn thì anh cũng đã bế cô ra ngoài, trải khăn để xuống lau người cho cô như là đang chăm sóc cho một em bé to xác.
Thực sự tắm cho cô mà không được ăn cô là một cực hình đối với Lâm Dục Thần.
Đã vậy cô gái này lại còn liên tục đụng chạm vào người anh, nếu anh không có sức chịu đựng kinh người thì đã đè cô ra ăn mất rồi.
Anh lau người xong rồi cẩn thận mặc đồ cho cô, nhìn vào làn da trắng nõn, chỗ nào cần to thì to, chỗ nào cần nhỏ thì nhỏ mà yết hầu cứ lên xuống liên tục. Trên người anh đều dầm dề toàn là mồ hôi.
"Thần! Được anh tắm thật vui a! Lần sao anh lại tắm cho Yên nha!"
Ặc! Cô gái này đúng là ngây thơ hết chỗ nói mà. Thật ra nếu không có Lâm Tố Tâm đang đợi dưới nhà thì anh đã từ lâu đem cô ra xử ngon lành rồi.
Anh nhìn cô bằng con mắt dâm tà: "Được! Lần sau chắc chắn em sẽ còn thích hơn như vầy!"
Dương Khiết Yên không biết mình đang sập bẫy nên ngây thơ cười nũng nịu câu lấy cổ anh, hôn vào môi anh một cái rõ to.
Lâm Dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai-ac-ma-an-thu-man/765273/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.