"Muốn ngủ với vợ tôi?"
"Cậu lấy can đảm ở đâu vậy Liễu thiếu gia?"
Chất giọng lạnh như băng bên trong tựa như còn mang theo hàng vạn mũi dao sắc bén bắn thẳng về phía Liễu Đồng khiến hắn ngoại thương nội thương đều mắc phải.
Khốn kiếp!
Ánh mắt kia khiến khiến Liễu Đồng cảm thấy khó chịu, một cỗ áp bức xông đến khiến hắn nhăn mày vì khó chịu, nhưng bản chất công tử vốn có của hắn đã ăn sâu vào máu rồi làm sao có thể vì chút áp bức này mà khiến mình thua thiệt được và cũng có lẽ do hắn suốt ngày chỉ biết ăn chơi đàn đúm cho nên chẳng thể nhớ Trần Duật là ai.
Liễu Đồng đứng lên, hung hăng trừng mắt nhìn Trần Duật, cười khinh thường:
"Mày là chồng cô ấy?"
"Thằng chó chết như mày dám uy hiếp tao sao?"
Mạnh miệng cộng ngu dốt!
Chỉ có một kết cục...
Trần Duật nhếch môi cười nhìn Liễu Đồng, đúng là cha nào con nấy chẳng ra cái thể thống gì, chẳng hiểu tại sao lúc trước Trần gia lại lựa chọn công ty nhà họ Liệu làm đối tác làm ăn nữa, sai lầm thật.
Liễu Đồng bị cái khí thế bức người kia của Trần Duật khiến cho khiếp sợ, người đàn ông đối diện cũng chẳng lớn hơn hắn là bao, vậy mà có thể khiến người khác rùng mình sợ hại chỉ bằng một ánh mặt.
Nói không điêu chứ thật sự Liễu Đồng bị doạ cho sợ thật đấy.
Trần Duật vốn đã ghét cay ghét đắng những ai họ Liệu rồi, nếu không xuất hiện hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-chu-tich-yeu-nghiet/2400895/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.