"Vũ trường, đến xem các anh trai lắc đít, múa cột."
"Tiện thể thuê người điều tra Trần Khải luôn, ok không?"
"Tớ từ chối được không?" Hạ Nghiên buồn cười nhìn Mộ Tịch.
Người bạn này của cô đúng thật là hết nói nổi, cho dù đang trong hoàn cảnh khó khăn nguy hiểm hay rối não cực kì thì nó vẫn có thể nghĩ đến những chuyện khiến tâm trạng nó vui vẻ hẳn lên, nhưng mà nói đi nói lại thì khụ... cô cũng thích lắm.
Biết thừa Hạ Nghiên là người như thế nào Mộ Tích cười khẩy một cái, cô nháy mắt nói:
"Đừng làm bộ không mê nữa, một công đôi việc mà không thích à."
"Thế... đi nhé?" Hạ Nghiên cười nói.
Hai người bằng mặt bằng luôn cả lòng chuẩn bị rời đi, trước hết còn không quên gọi điện báo cho những người đàn ông của mình biết để bọn hắn đỡ lo lắng.
Trần Duật sau khi hay tin liền dứt khoát gọi điện cho Ngạo Lãng, tâm trạng tệ đến mức nhân viên của hắn cũng lo sợ.
"Cậu nhận được điện thoại của Mộ Tịch rồi?"
Ngạo Lạng vừa từ phòng thí nghiệm bước ra, hắn ho khan đáp:
"Đúng vậy, nhưng cậu yên tâm tôi đã cử người đi theo để bảo vệ hai người họ rồi."
"Đều là tinh anh được huấn luyện, cậu đừng lo lắng."
Trần Duật trầm mặc, quả thật ban đầu anh có chút lo lắng nhưng sau khi nhớ lại chuyện Hạ Nghiên không có bệnh thì có bớt lo lắng một chút, vả lại Hạ Nghiên cũng có võ phòng thân trong người, hắn còn nhớ mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-chu-tich-yeu-nghiet/2400888/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.