"Bảo bối, tắm cùng anh nhé?"
"Chơi uyên ương đạp nước cùng anh không?"
"???"
Sao... sao có thể có một người mặt dày như hắn cơ chứ?
Hạ Nghiên nói không nên lời, cũng chẳng thể giờ vờ ngốc nghếch để từ chối hắn được nữa rồi, cô và hắn đã rõ ràng với nhau chẳng thể xài chiêu cũ được, Hạ Nghiên chớp mắt nặng ra một nụ cười khó coi nhìn hắn.
Cô nói: "Em... em còn mệt lắm ý."
"Hôm nay em chịu nhiều kích thích quá muốn nghỉ ngơi..."
Hắn cười, cười một cách gian xảo. Chỉ cần liếc mắt liền biết cô nói xạo, sau khi trải qua chuyện cô giả ngốc hắn biết trình độ đóng kịch của cô rất đỉnh, có thể làm diễn viên nữa.
Nào dễ dàng bị cô qua mặt như vậy được, Trần Duật bước đến không nói hai lời liền nhấc bổng cô lên ngang nhiên bước vào nhà tắm.
Đầu óc quay cuồng choáng váng, giờ phút nguy cấp này cô ngoài cầu nguyện cho bản thân còn nguyên vẹn là đủ rồi, không cần phải khoẻ mạnh như trâu như bò đâu.
Két...
Hắn thật phi thường một tay giữ cô lại một tay mở cửa, âm thanh kia thật đáng sợ tự như là âm thanh của cánh cửa địa ngục vậy.
Cửa nhà tắm đóng lại Hạ Nghiêm thầm kêu một tiếng 'Rồi xong' bất đắc dĩ cười cười, đã tới nước này cô còn biết làm gì ngoài phục tùng hắn nữa cơ chứ. Chồng là nhất mà, trong cái chuyện mà hắn ưu thích này ngoài chấp thuận và thỏa hiệp ra cô không cách nào chống đối được.
Lồng ngực phập phồng lên xuống theo hô hấp của hắn, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-chu-tich-yeu-nghiet/1722874/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.