"Anh sẽ ăn sạch, đến một cái 'bánh bao' cũng không còn."
"..."
Đồ sắc lang, biến thái!
Quần áo được trút bỏ, hai cơ thể không một mảnh vải che đậy chìm vào nước ấm trong bồn tắm, cảnh xuân ẩn hiện trên mặt nước.
Từng cái hôn của hắn rơi xuống, từng cái vuốt ve đầy yêu thương của hắn khiến lý trí của Hạ Nghiên bị hạ gục.
"Ưm...Trần Duật...mệt chết đi được."
Mặt nước gợn sóng, tiếng 'lỏm bỏm' vang lên có nhịp điệu. Hạ Nghiên vòng tay qua cổ hắn, cả cơ thể đều dựa vào hắn để chống đỡ lại sự xâm chiếm của hắn.
Hơi thở hai người hoà quyện vào nhau, máu huyết dân trào, tâm trí hỗn loạn rối bời. Đối với từng cú ra vào của hắn, Hạ Nghiên chỉ có thể ngâm nga vài tiếng, hoàn toàn không còn cơ hội chống trả nữa.
Cô mệt, nhưng cũng không thể dứt ra được.
Cho đến khi đồng hồ chỉ đến 1 giờ sáng, Hạ Nghiên được Trần Duật quấn khăn tắm bế ra giường lớn.
Cô đã ngủ thiếp đi từ lúc hắn bắt đầu hiệp thứ 3 của 'trận chiến'. Nhìn bộ dạng lười biếng của cô, Trần Duật liền cong môi cười ánh mắt cưng chiều của hắn hướng về phía cô.
Kéo chăn lên đắp cho cô, mặc kệ trên người mình vẫn còn nước hắn vẫn ngồi xuống bên cạnh cô, ánh mắt đen láy nhìn cô đăm đăm, những ngón tay thon dài như được chạm khắc tinh tế vuốt ve khuôn mặt điềm đạm đang ngủ kia.
"Hạ Nghiên...vất vả cho em rồi."
Không gian yên lặng ngoài tiếng hít thở đều đều của Hạ Nghiên và tiếng kim đồng hồ ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-chu-tich-yeu-nghiet/164207/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.