Anh Hàn, em là Giáng Tuyết. Có lẽ anh đã xóa thông tin liên của em rồi cũng nên, nhưng mà em vẫn muốn nói với anh một câu xin lỗi, thời gian qua đã tạo cho anh nhiều rắc rối như vậy. Là em nhất thời nghĩ không thông, anh vẫn luôn là một người bạn trai tốt, chính trực lễ độ, chưa từng làm gì có lỗi, em nên thỏa mãn mà không phải day dưa không dứt. Giờ em đã hiểu ra rồi, chỉ mong anh tha thứ cho sự nông cạn của em, em thật sự không cố ý khiến anh lâm vào tình thế khó xử. Nếu anh tha thứ cho em thì hãy trả lời em. Em đợi tin nhắn của anh.
Nhìn tin nhắn đã được gửi đi, Lý Giảng Tuyết có chút hồi hộp đến mức tay cầm điện thoại bắt đầu đổ mồ hôi mà căng thẳng chờ đợi.
Từng giây từng phút trôi qua đối với Lý Giáng Tuyết dài giống như một thế kỷ.
Rốt cuộc vào một thời điểm nào đó mà đến Lý Giảng Tuyết cũng không rõ, điện thoại bỗng vang lên một tiếng ting.
Cô ta bị giật mình đến nổi làm rơi điện thoại.
Lúc nhặt được điện thoại lên, nhìn thấy tin nhắn đến, mặc dù từng câu từng chữ đều toát ra sự lạnh lùng lãnh đạm nhưng vẫn khiến cô ta bật khóc.
Xin lỗi thì không cần, chỉ cần sau này cô sống an phận chút, tương lai ở Đế Đô vẫn có chỗ cho cô đứng. Đừng nhắn lại nữa, từ giờ chúng ta là người xa lạ.
Lý Giáng Tuyết rất vui, bởi vì ẩn ý trong câu nói kia. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-co-gia-co-the-cua-de-thieu/3729353/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.