Anh vừa nghĩ như vậy thì đã nghe Thích Giản nói: "Để thiếu làm được cũng đủ "quang minh lỗi lạc", chẳng hề chột dạ chút nào hết. Chẳng bằng cho tôi thấy xấu hổ thay anh."
"Lúc này rồi anh còn ở trước mặt tôi diễn trò vợ chồng hòa hợp, Lăng Vi đều bị anh lừa gạt, anh không thấy hổ thẹn với cô ấy à?"
"Anh nói cái gì?"
Để Cô Hàn khó chịu nhíu mày.
Thích Giản lại chẳng biến sắc, ngược lại còn lấy lại phong độ trước đó, đầy khinh miệt lại mang theo bất bình nói: " Tự anh còn không biết sao? Chuyện xấu của anh đang đầy trên mạng, Lăng gia đều bị anh làm mất hết mặt mũi"
"Anh còn dửng dưng mà ngồi đây hưởng thụ sự tin tưởng của Lăng Vi."
"Muốn biết, tự anh lên mạng mà xem đi."
Thấy Đế Cô Hàn thật sự không rõ, Thích Giản đầy khinh thường nhắc một câu.
Đế Cô Hàn nhíu mày, cầm điện thoại chẳng mấy khi đụng tới lên, vào mạng.
Mà cũng chẳng cần Đế Cô Hàn tìm kiếm, anh vừa bật máy lên đã có tin nhắn gửi tới ồ ạt cho anh, đều là do đám bạn cây khế của anh gửi. Họ gửi nguyên cái tin đó cho anh, chẳng biết là có ý gì, là lo lắng thật hay đang muốn xem kịch vui mà vội vàng đi nhắc nhở anh. Kết quả cả ngày qua đến nay anh không hề mở máy nên tin nhắn cứ như đá chìm đấy biển, lúc này ồ ạt tới.
Đế Cô Hàn chỉ nhìn một cái sắc mặt đã trầm xuống, lạnh như băng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-co-gia-co-the-cua-de-thieu/3729350/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.