Anh vừa lạnh mặt khí thế liền áp chế Thích Giản khiến mặt hắn tái đi.
Trước là giật mình trong lòng, sau lại đâm ra thẹn quá hóa giận, bởi vì mới đó hắn còn khinh thường Đế Cô Hàn, giây sau đã bị anh đàn áp bằng khí thế. Cái khí thế của lũ thiếu gia chỉ biết ăn bám gia đình, có gì hơn người mà vênh mặt.
Thích Giản nén giận, gầm mặt nói: "Đế thiếu có chỗ không biết, trước đây khi Lăng tổng còn ở công ty tôi là trợ thủ đắc lực dưới tay cô ấy. So với anh... Có khi tôi còn thân thiết hơn"
"Thích giám đốc đã nói là trước đây."
Đế Cô Hàn không giận, ngược lại còn đâm một đao khiến vẻ đắc ý vừa hiện lên trên khuôn mặt Thích Giản liền nứt ra. Anh còn rung đùi nhún vai nói: "Bây giờ a, xin lỗi."
Không có cửa so với tôi đâu.
Anh không nói thẳng nhưng ẩn ý lại càng khiến người ta tức điên hơn.
Thích Giản quả thực tức đến bật cười, không nhịn được mạnh miệng: "Đế thiếu dựa vào đâu mà nói vậy?"
"Đúng là Lăng tổng đã không còn nhớ gì chuyện trước đây. Nhưng có những thứ không cần dựa vào trí nhớ, tựa như bản năng"
Nếu Để Cô Hàn còn không nghe ra ý hắn thì anh đúng là thằng ngốc như cô vợ anh rồi.
Thế mà dám đến trước mặt anh nói chuyện mờ ám với vợ anh như vậy, à tưởng anh chết rồi à!?
Đế Cô Hàn bật cười. Khi Thích Giản nghi hoặc, anh chợt nói: " Thích giám đốc còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-co-gia-co-the-cua-de-thieu/3729348/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.