Vốn dĩ là đám cưới hào môn bậc nhất Đế Đô, thế nhưng bởi vì nguyên nhân tình huống của Lăng Vi mà hai nhà quyết định tổ chức thật kín tiếng. Trong đám cưới chỉ có người nhà của hai nhà, đã có lúc Đế Cô Hàn cảm thấy may mắn vì điều này. Nếu không có lẽ anh đã bị đám người ngoài kia cười nhạo chết.
"Con gái, con có thích người này không?"
Mẹ Lăng ngồi trước mặt Lăng Vi cười cẩn thận hỏi cô vừa chỉ vào người đàn ông trong tấm ảnh trên bàn đầu giường.
Ánh mắt của Lăng Vi vốn không hề di chuyển nãy giờ lại chuyển động theo tay bà, sau đó chạm vào nụ cười ngạo mạn của người đàn ông bên trên tấm hình.
Có thể lúc này cô không biết thích là gì, chỉ là từ lúc nhận được tấm ảnh Lăng Vi mỗi ngày đều nhìn nó một cái, trước khi đi ngủ, sau khi tỉnh dậy, lâu lâu còn ngẩn người nhìn, trong tiềm thức đã sớm thiết lập độ nhạy cảm đặc biệt của nó đối với mình, cô liền đem nó cầm lấy, nắm chặt trong tay, quật cường nhìn mẹ Lăng.
Mẹ Lăng nghĩ có thể cô đã hiểu lầm rằng bà muốn lấy lại, thế là bà vội nói: "Không phải muốn lấy của con đâu."
"Ý mẹ là nếu con thích như vậy, mẹ đưa con đi gặp người thật nhé."
Lăng Vi vẫn một bộ mơ hồ nhìn bà. Chẳng qua là dù gì cô cũng là một cô gái đã trưởng thành, còn trưởng thành lên một cách lãnh ngạo, khuôn mặt kia trầm tĩnh vừa cao quý lãnh diễm vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-co-gia-co-the-cua-de-thieu/3728927/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.