Nhìn tình hình cổ phiếu và ngân quỹ, ánh mắt Trần Lâm Dụ u ám, anh gọi cho trợ lý:
“Thanh toán khoản còn lại của dự án từ thiện chữa bệnh miền Tây rồi sao?”
“Vâng, ba ngày trước đã nhận được”.
“Thông báo cho tổng biên tập Dương của Nhật báo Kinh Hoa, ông ta biết phải làm gì”.
"Vâng”.
Xử lý xong công việc thì đêm đã khuya.
Trần Lâm Dụ ngước mắt nhìn giờ, mày kiếm khẽ nhíu, lúc này còn chưa nhận được tin tức, hiệu suất của người nào đó so với trước đây đã thấp hơn rất nhiều.
Giống như tâm linh tương thông, anh đang suy nghĩ, tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên, anh nhấc máy: “A lô”.
Điện thoại được kết nối, chưa đợi anh “khởi binh vấn tội”, đối phương đã oang oang nói: “Người anh em, tôi điều tra tư liệu cậu gửi đến cả một buổi tối, cô vợ cũ của cậu đó hoàn toàn không tồn tại”.
Trần Lâm Dụ phỏng đoán rất nhiều khả năng, nhưng anh không ngờ lại nhận được đáp án như vậy, mày kiếm nhíu chặt: “Cậu nói cái gì?”
Phó Vực nhìn chằm chằm vào máy tính của mình, rất buồn bực:
“Suy đoán của cậu không sai, quả thực là hacker xâm nhập vào hệ thống camera giám sát trong bán kính trăm dặm nhà cậu, xóa sạch mọi dấu vết của vợ cũ cậu, hơn nữa sau khi cô ta rời đi không bao lâu, tất cả thông tin đều bị xóa sạch.
Nhưng chỉ cần cô ta là người thật sự tồn tại, không thể nào đến một chút thông tin cũng không có, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoan-gio-thay-doi-roi/2545914/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.