Bẵng đi một thời gian, lúc này Huyền Tư Siêu đã được ba tháng tuổi. Khi thấy sức khỏe của mình đã hồi phục và không còn gì đáng lo ngại, trong đầu Cố Hiểu Khê ngay lập tức nghĩ đến một chuyện, chính là trở lại Cố thị để làm việc. Ngày cô nói ra ý định này với ba và mẹ, bất ngờ lại nhận được sự phản đối từ hai người họ. Cố Sâm và Huyền Diệp thay nhau khuyên cô nên ở nhà thêm một thời gian, người thì lo cho sức khỏe của cô, người thì sợ rằng Tư Siêu còn nhỏ nên không thể xa mẹ. Trong phòng hôm đó không ngừng hết người này nói đến người khác nói, duy chỉ có Uất Trì Ảnh Quân im lặng khi nghe Cố Hiểu Khê muốn trở lại Cố thị.
Tối hôm đó, sau một lúc chơi với Huyền Tư Siêu, Cố Hiểu Khê cũng dỗ cho cậu bé ngủ. Có lẽ vì quá mệt nên cậu bé vừa ngủ thì cô cũng chợp mắt nghỉ ngơi. Đến khi Uất Trì Ảnh Quân vào phòng, thấy Huyền Tư Siêu ngủ ở chỗ của mình, bước chân anh bỗng chậm lại, nhẹ nhàng bế con lên và đặt vào nôi. Thành công đưa cậu bé về chỗ của mình, anh trở về giường liền đắp chăn cho cả hai rồi ôm lấy Cố Hiểu Khê vào lòng. Lúc này, Cố Hiểu Khê cứ nghĩ người nằm cạnh mình là Huyền Tư Siêu nên dang tay ra ôm lấy con, nhưng rồi cô nhận ra có điều kì lạ. Con cô sao đột nhiên lại lớn nhanh thế chứ? Nghĩ rồi, hai mắt cô nhanh chóng mở to, đến khi nhìn thấy người mình đang ôm là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/600066/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.