Một ngày vào tháng thứ năm của thai kì. Hôm đó Uất Trì Ảnh Quân có việc phải ra ngoài, cả biệt thự chỉ còn Cố Hiểu Khê và thuộc hạ Hoàng Long. Từ lúc mang thai đến nay, cô ít khi rời khỏi Bán Hải, nếu có chuyện phải rời đi thì cũng có Ảnh Quân đi cùng. Dẫu chiếc bụng ngày càng to song cô vẫn vô cùng xinh đẹp, nhan sắc lúc mang thai không hề có sự khác biệt.
Trong phòng ngủ, Cố Hiểu Khê trong tư thế nửa ngồi nửa nằm trên giường đọc sách thì nghe thấy bên ngoài có tiếng gõ cửa. Tiếng gõ vừa dứt, giọng của thuộc hạ đã truyền vào, báo cáo:
" Chủ mẫu, Nhạc lão đại đến ạ. "
Nghe nhắc đến Nhạc Thiếu Siêu, Cố Hiểu Khê hớn hở vứt quyển sách sang một bên, cẩn thận đi xuống dưới. Nhạc Thiếu Siêu lúc này ngồi ở phòng khách, nhìn thấy cô vội vã bước xuống thì trái tim như hẫng đi một nhịp. Anh không kiềm được lo lắng mà đứng bật dậy, bước đến dưới cầu thang rồi đưa tay cho cô nắm lấy cổ tay mình, không ngừng lặp lại câu:
" Cẩn thận nào! "
Dìu cô ngồi xuống ghế, anh mới thở phào rồi ngồi xuống gần đó. Không thấy Ảnh Quân ở đây, Thiếu Siêu cũng lên tiếng hỏi, sau đó mới biết anh ấy đã ra ngoài từ lâu. Bỗng nhiên, ánh mắt Nhạc Thiếu Siêu va vào hành động xoa bụng của Cố Hiểu Khê. Nghĩ đến đứa bé kia, anh bất giác mỉm cười vui vẻ, trong mắt là biết bao sự mong chờ.
" Đứa bé giống Ảnh Quân, hay giống em? "
Cố Hiểu Khê nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/600056/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.