" Ảnh Quân, em muốn anh. "
Vị kia đơ ra mấy giây, bất ngờ không biết nên phản ứng như thế nào. Đây là lần đầu tiên Cố Hiểu Khê chịu nói chuyện kể từ khi bị tái sang chấn. Uất Trì Ảnh Quân vui mừng khôn xiết, không thể không reo lên ngay lập tức.
" Hiểu Khê, em đã chịu nói chuyện rồi. "
Anh vừa dứt lời, nhận lại được là ánh mắt kiên định của ai kia.
" Ảnh Quân, em muốn anh. "
Không đợi anh kịp phản ứng, Hiểu Khê cúi đầu và tiếp tục trao cho anh nụ hôn đầy nóng bỏng. Bàn tay cô nhanh chóng di chuyển lên trên áo anh, dùng một lực làm văng mất một lượt ba chiếc cúc áo. Môi cô trượt dài xuống cổ, dùng chiếc lưỡi của mình chơi đùa hạt đậu nhỏ trên ngực anh. Ảnh Quân càng nghĩ lại càng thấy không ổn, nếu cô cứ thế này thì sớm muộn gì anh cũng không kiềm được, thế nên vội ngăn cô lại.
" Hiểu Khê... "
Cố Hiểu Khê đáp lời, song, vẫn là câu nói lúc nãy.
" Ảnh Quân, em muốn anh. "
" Hiểu Khê, đợi em hồi phục, anh lập tức cho em. "
" Không, em không muốn... Tại thời điểm này, em muốn anh. "
Cố Hiểu Khê không muốn tốn nhiều miệng lưỡi với Uất Trì Ảnh Quân. Cô trực tiếp cởϊ qυầи áo của anh ra, thứ kia vừa được thả ra thì lập tức đã ngẩng cao với cô. Ảnh Quân đột nhiên thấy xấu hổ, không dám nhìn thẳng vào Hiểu Khê, còn cô thì cười lên một tiếng, để lại một câu.
" Làm bộ làm tịch. "
Nói dứt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/600045/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.