Khuya hôm đó tại Bán Hải, Uất Trì Ảnh Quân ngồi trước cửa sổ cùng với ly rượu vang đỏ. Áng trăng đêm nay rất đẹp, rượu cũng rất ngon, chỉ có điều trong lòng anh ta lại trống rỗng. Nâng ly rượu lên cao, gương mặt Ảnh Quân cũng khắc khoải sự đau khổ.
" Hiểu Khê, tân hôn vui vẻ! "
Cùng thời điểm đó tại biệt thự của Nhạc Thiếu Siêu, Cố Hiểu Khê trên giường ngủ với trên trán đầy mồ hôi lạnh. Tuy rằng hai mắt vẫn đang nhắm chặt nhưng toàn thân bắt đầu co giật nhẹ, miệng không ngừng lẩm bẩm hai từ: " Đừng... mà... "
Từ lúc bắt đầu lên giường ngủ, Cố Hiểu Khê cứ gặp tình trạng này, tính đến thời điểm này đã là lần thứ ba rồi. Nhạc Thiếu Siêu vừa nghe tiếng cô lẩm bẩm thì biết cô lại gặp giấc mơ kia bèn vội bật đèn lên rồi nhẹ nhàng lay cô tỉnh dậy:
" Hiểu Khê... Hiểu Khê à.. "
Cố Hiểu Khê bị cơn ác mộng dọa tỉnh. Cô mở to mắt đầy kinh hoàng và nhìn chăm chăm lên trần nhà, không rõ những chuyện vừa rồi là thật hay mơ. Khi đã bắt lại nhịp thở. ánh mắt của Hiểu Khê nhìn quét qua tứ phía, tức thời tất cả đều rơi vào tĩnh lặng một cách đáng sợ.
" Hiểu Khê. "
Nhìn sang bên cạnh, Nhạc Thiếu Siêu từ nãy đến giờ đã không rời mắt khỏi cô dù chỉ một giây. Khi anh tiến đến gần, Cố Hiểu Khê lại sợ hãi thu mình lại.
" Em thấy ổn chứ? "
Vừa hỏi dứt, ánh mắt vô hồn và mệt mỏi đến cùng cực ấy hướng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/600020/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.