Thấm thoát, chuyện của Joanna đã trở thành chuyện của một tháng trước. Kể từ ngày đó, Cố Hiểu Khê từ chối gặp Uất Trì Ảnh Quân dù anh có đưa ra bao nhiêu lời mời hấp dẫn. Phần lớn lý do cô không thể gặp anh đều là vì Cố thị, nhưng đó cũng xem như một sự trừng phạt vì đã ghen mỗi khi cô ở cùng Nhạc Thiếu Siêu.
Buổi trưa ngày hôm đó, Cố Hiểu Khê chăm chú đọc tài liệu quan trọng cần được xử lý, cùng lúc đó ngoài cửa vang lên tiếng gõ. " Vào đi. "
Từ bên ngoài, Trần Điềm Điềm đẩy nhẹ cửa bước vào. Cố Hiểu Khê hơi ngước mắt lên nhìn xem là ai, thấy người bước vào là cô ấy thì tiếp tục đọc tài liệu.
" Có chuyện gì à? "
" Cố gia. " Trần Điềm Điềm kêu lên một tiếng.
Cố Hiểu Khê cảm nhận đã có chuyện, cô bỏ chuyện tài liệu sang một bên, ngồi thẳng người tựa vào lưng ghế. Bây giờ nhìn kĩ mới thấy Trần Điềm Điềm gần như không giữ được bình tĩnh, dáng vẻ gấp gáp như muốn nói ra chuyện gì đó khiến Cố Hiểu Khê không khỏi tò mò. Không đợi cô lên tiếng tra hỏi, Điềm Điềm vội bước đến, vòng qua phía sau ghế, áp sát bên tai và thì thầm. Không rõ Trần Điềm Điềm đã nói chuyện gì khiến Cố Hiểu Khê nghe xong, khuôn mặt trở nên cau có, ánh mắt sắc bén đến đáng sợ, chuyển giọng hỏi:
" Chuyện này là thật sao? "
" Dạ. " Trần Điềm Điềm hít một ngụm khí lạnh đang tỏa ra dày đặc từ người bên cạnh, nhưng cô vẫn bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/599995/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.