Trong màn đêm rợn người, Uất Trì Ảnh Quân trong phòng ngủ, trầm mặc nhìn xuống sân bên dưới biệt thự. Đôi mắt trong tức khắc đột nhiên tối sầm. Nhớ đến hôm cho người đưa Tống Phù Ngọc đến Trung Đông, còn chưa đầy hai tiếng, Hắc Lang vội vã chạy vào báo tin Tống Phù Ngọc đã bỏ trốn.
" Âm thầm chia người ra tìm Tống Phù Ngọc, tìm được thì không cần giữ lại. " Giọng nói khàn đục và ánh mắt vô cảm của Uất Trì Ảnh Quân khi ra lệnh mà chẳng niệm tình cũ.
" Lão đại. " Uất Trì Ảnh Quân nghe tiếng gọi từ bên ngoài phòng mới lấy lại ý thức. Hắc Lang đứng bên ngoài truyền vào: " Đến giờ rồi. "
Anh nghe vậy liền chỉnh lại bộ suit màu nâu có họa tiết tartan rồi rời đi.
Tại khách sạn Noemie sang trọng, Uất Trì Ảnh Quân được quản lý đưa đến tầng chín và sắp xếp ngồi trong một căn phòng kính. Đặt gần cửa kính là chiếc bàn, bên trên có mic hội nghị và nút ấn màu đen tinh tế. Ngồi ở vị trí ấy, Ảnh Quân dễ dàng quan sát được tất cả các hoạt động đang diễn ra bên dưới, còn những người ngồi bên dưới sẽ không nhìn thấy anh vì chiếc kính được lắp là kính hai chiều. Bên dưới căn phòng là hội trường có thiết kế nội thất theo phong cách cổ điển. Theo thời gian, số người có mặt trong hội trường đã nhiều hơn và dần hết chỗ. Bọn họ có vẻ cũng có hứng thú với phiên đấu giá đồ cổ này giống anh.
Buổi đấu giá vừa bắt đầu, người phụ trách rất nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/599933/chuong-47.html