Qua vài ngày sau, Uất Trì Ảnh Quân lên máy bay tư nhân để đi đến nước B. Trong mấy ngày qua, anh không hề nhắc đến lệnh bắt Cố Hiểu Khê cũng như số hàng đã mất. Hôm lên máy bay, Uất Trì Ảnh Quân cứ giữ thái độ bình thản mà rời đi. Vì tình hình ở nước B mấy năm nay khá tốt nên anh muốn mở rộng địa bàn tại đây. Chuyến đi lần này để anh tự mình quan sát tình hình nên mất ít nhất cũng là hai tuần. Đi theo Uất Trì Ảnh Quân đến đây chỉ có hai người, là Hắc Lang và James. 
Trái ngược với anh, Tống Phù Ngọc lại đứng ngồi không yên nếu Cố Hiểu Khê vẫn chưa bị bắt về Bán Hải tra hỏi. Uất Trì Ảnh Quân vừa đi được hai ngày, cô ta đã không chịu nổi, tự động dẫn người đi bắt Cố Hiểu Khê. 
Tại Cố thị, Cố Hiểu Khê đang làm việc thì nghe bên ngoài có tiếng ồn. Còn chưa kịp ra xem, cửa phòng làm việc đã bị mở toang hoác. Tống Phù Ngọc với khí thế hùng hồn, theo sau cô ta là bốn tên thuộc hạ của Hoàng Long. Cố Hiểu Khê vẫn ngồi đó, chỉ là tay đã dừng làm việc, đưa mắt nhìn năm người họ một lượt bằng cặp mắt dò xét để đánh giá. Từ bên ngoài, Trần Điềm Điềm và một nữ nhân viên chạy vào. Trần Điềm Điềm lập tức di chuyển đến nơi Cố Hiểu Khê đang ngồi, còn nữ nhân viên kia vô cùng lúng túng, ấp úng nói: 
" Xin lỗi Cố tổng, tôi không thể ngăn bọn họ. " 
" Còn không gọi bảo vệ. " Trần Điềm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/599921/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.