Cố Hiểu Khê từ lúc bước chân vào thang máy, cô cũng không biết vì sao tâm trạng lại vui như thế. " Ting ". Cửa thang máy vừa mở ra, Cố Hiểu Khê nhanh chóng bước ra ngoài. Cách cánh cửa ra vào Cố thị tầm năm mét, Cố Hiểu Khê đứng lại. Đứng ở khoảng cách này cô vẫn thấy rõ dáng vẻ của Uất Trì Ảnh Quân đang đợi mình. Anh tựa người vào đầu xe Lamborghini, trên tay là điếu thuốc đã hút được một nửa. Mấy nhân viên của Cố thị thấy chiếc siêu xe của Ảnh Quân liền sáng ngời đôi mắt, đến khi họ ngước nhìn anh, lập tức không khống chế được sự u mê của mình, nhưng người đàn ông này lại mang đến cho bọn cảm giác chẳng dám nhìn lâu. Cố Hiểu Khê thấy nhân viên của mình cứ nhìn anh mãi, trong lòng bất chợt thấy không thoải mái. 
Uất Trì Ảnh Quân chẳng để mắt đến mấy nhân viên kia, anh đưa mắt vào trong công ty thì thấy Cố Hiểu Khê đang đứng. Anh nhìn cô, mỉm cười rồi nhanh tay dập tắt điếu thuốc. 
Cố Hiểu Khê đi đến, đứng đối mặt với Uất Trì Ảnh Quân. Trên mặt cô lúc này có nét ngại ngùng. 
" Thật ngại quá, để anh đợi lâu rồi. " 
" Không sao. Chúng ta đi thôi. " 
Cố Hiểu Khê nhẹ nhàng gật đầu, liền được Uất Trì Ảnh Quân giúp mở cửa xe rồi ngồi ngay vào ghế phụ cạnh anh. 
Loading... 
Trên đường đi, Uất Trì Ảnh Quân hỏi Cố Hiểu Khê: " Hôm nay tôi không thấy Trần Điềm Điềm ở bên cạnh cô? " Bình thường ở đâu có Cố Hiểu Khê, ở đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/599915/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.