Tuy rằng không được hài lòng cho lắm về chuyện sắp xếp nhiệm vụ lần này nhưng Nhiếp Nhiên giờ đang làm quân nhân nên chỉ có thể phục tùng, huống hồ nếu hoàn thành tốt thì có thể sẽ sớm gặp được vị phu nhân kia hơn một chút.
“Lần này em vẫn được tự do phát huy cách tiếp cận nhân vật mục tiêu hay sao ạ?”
Lệ Xuyên Lâm đưa cho Nhiếp Nhiên một tập hồ sơ khác, “Không, chúng tôi đã sắp xếp cho cô một thân phận giả để trà trộn vào tập đoàn này.”
“Thân phận gì?”
“Trợ lý của thư ký trưởng của Lưu Chấn, tên là Diệp Lan.”
Cái tên Diệp Lan nghe cũng ổn, nhưng thấy chỉ là trợ lý của thư ký thì Nhiếp Nhiên chậc lưỡi hai cái, “Chức vị trợ lý có vẻ hơi nhỏ thì phải?”
“Còn có một công việc làm nhân viên vệ sinh nữa, cô có muốn không?” Lệ Xuyên Lâm đẩy ra một bộ hồ sơ khác.
Nhân viên vệ sinh?
Nhiếp Nhiên cảm thấy tuy kiếp trước, vì để đạt được mục đích mà cô đã từng giả làm đủ mọi nghề nghiệp, nhưng đó chỉ là nhiệm vụ ngắn hạn, một khi giải quyết xong nhân vật mục tiêu thì có thể cầm tiền rồi chạy, chứ không phải nằm vùng lâu dài như bây giờ.
Nghĩ tới lúc mình phải mặc trang phục như bác gái lao công, cô lập tức sửa miệng, “Thực ra tôi cảm thấy trợ lý cũng rất ổn.”
Phương Lượng thấy cô giữ khư khư hồ sơ trong lòng như bị cướp mất thì cảm thấy rất buồn cười.
Nhưng Lệ Xuyên Lâm vẫn nghiêm túc như cũ, “Cái điện thoại này là của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nam-vung-cua-nhi-thieu/1682962/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.