Nhưng khi cô nhìn thấy bóng người in ngược dưới mặt nước sông thì lập tức nhíu mày lại, người này là ai?
Cô híp mắt nhìn cảnh và người lạ lẫm trước mắt, cùng với cảm giác khó chịu ở trên người, bên tai vẫn còn đang vang vọng mấy tiếng Nhiếp Nhiên, đại đội tân binh.
Đột nhiên, đáp án hiện lên trong đầu cô.
Có phải..
cô đã sống lại ở trên người người khác rồi không?
Hơn nữa, còn máu chó hơn là, hình như cô đã sống lại vào một người tham gia quân ngũ! Sát thủ biến thành tân binh ư?
Đột nhiên cô cảm thấy hơi đau đầu
Mà Phương Lượng ở bên kia lại chỉ tay vào Phùng Anh Anh và Trần Lạc, tức giận nói: “Mệnh lệnh của tôi bao gồm cả hai người các em!” Anh ta thuận thể quét mắt nhìn Nhiếp Nhiên vẫn còn đần mặt ngồi bệt dưới đất
Đối với cô, Phương Lượng chỉ biết âm thầm lắc đầu, cho dù là về thể chất, năng lực hay là lòng gan dạ, Nhiếp Nhiên đều là người kém cỏi nhất
Anh ta có lẽ nên suy nghĩ xem có nên nhân dịp đánh giá thể chất và năng lực vào cuối tháng này,trục xuất cô ra khỏi đại đội tân binh không nữa
“Em còn định ngồi dưới đất bao lâu nữa hả?”
Nghe thấy giọng nói lạnh lùng của anh ta vang lên trên đầu, Nhiếp Nhiên ngẩng đầu lên nhìn
3km? Với tình trạng sức khỏe không tốt hiện tại của cô, chắc chắn chưa được 2km thì đã ngất rồi
Vì thế, sau khi liếc nhìn giáo quan, cô ra quyết định thật nhanh, lại để người ngã xuống mặt đất
Phùng Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nam-vung-cua-nhi-thieu/1682938/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.