Lục Uyển Đình dạo này rất hay đến Khuất gia và Khuất thị đế gặp anh và ông bà Khuất. Cô lúc nào cũng nhỏ nhẹ đằm thẳm, dịu dàng .
Khuất Trác Hiên đang làm việc thì Lục Uyến Đình mở cứa đi vào, anh nhìn nhíu mày quát lên .
‘ Cút ra ngoài “ anh nói nhưng mât vẵn dán vào vãn kiện .
■ Là em Uyến Đình *
Khuất Trác Hiên bực bội đặt mạnh vãn kiện xuống bàn . Tâm trạng anh bảy giờ rất không tốt, chỉ cần người nào làm trái ý anh, anh đều muốn giết bỏ .
■ Uyến Đình em có thế nào đừng đến tìm anh được không? Anh rất mệt mói ■ anh ngã người dây dây thái dương
■ Anh đuối em sao? Em sợ anh buôn về chuyện của Diệp Vân nên mới đến đây đế tâm sự với anh ”
■ Hừ, đừng nghĩ chuyện mình làm mà người khác không biết
■ anh nhếch môi cười nhạt
Khuất Trác Hiên được mệnh danh là tài giỏi thông minh hơn người thì có chuyện gì có thế qua mát anh được, anh chỉ ngu ngốc khi bên cạnh Chu Diệp Vân mà thôi.
■ Chuyện …chuyện gì chứ ? ■ Lục Uyến Đình mặt xanh lét, láp bấp nhìn anh.
Khuất Trác Hiên cười nhạt đứng lên đi lại gần Lục Uyến Đình , anh định bóp cò Lục Uyến Đình đấy vào tường thì cánh cửa bật mờ.
Khuất Trác Hiên biết chắc là Chu Diệp Vân đi vào nên cố tình kéo Lục Uyển Đình ôm vào lòng , anh muốn xem thử cô có ghen vì anh hay không ? . Lục Uyến Đình được anh ôm mà lòng vui sướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-muu-mo-cua-khuat-tong/434855/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.