Vừa hay lúc đó Cao Lâm mở cửa đi vào. Khí lạnh tỏa ra từ Cao Lâm hòa với khí lạnh của Hoàng Phong làm cho nhiệt độ trong căn phòng như tăng lên gấp bội. Tử Thành cũng nể bản thân thật sự. Anh không thể tin được bẩn thân mình lại có thể chịu được khí lạnh của hai con quỷ máu lạnh trước mặt trong một môi trường chật hẹp như căn phòng nhỏ bé này được.
Cao Lâm vừa ngồi xuống ghế thì Tử Thành đã lên tiếng:
- Lô hàng số 14 của chúng ta đã bị đánh cắp rồi. Các cậu tính như thế nào? Cậu tính sao đây? - nhìn Cao Lâm.
Cao Lâm thong thả đưa tay lấy ly rượu trên bàn lên uống một ngụm nhỏ. Sau đó anh ngả người ra sau ghế, hai chân bắt chéo lại với nhau. Ánh mắt sắc lạnh nhìn ra phía cửa sổ lành lạnh trả lời ngắn gọn:
- Cướp hàng lại!
Tử Thành nhìn thái độ hờ hững thong dong kia của Cao Lâm mà không khỏi bất an:
- Cậu tính cướp lại kiểu gì? Cậu có biết lô hàng đó đang ở đâu không mà đòi cướp lại? Lỡ như cướp không lại thì cậu tính sao? Cậu nghĩ lão cáo già Trần Ngô Văn đó cho cậu cơ hội cướp lại hàng à?
Cao Lâm lắc nhẹ ly rượu trên tay trầm tư một lúc rồi nói:
- Dùng kế dụ hổ ra khỏi hang là được chứ gì. Tôi đây không tin lão cáo già Trần Ngô Văn đó có thể ngồi im một chỗ được. Một khi con cọp đã đói thì bắt buộc nó phải đi kiếm ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mua-ve-cua-tong-tai-cao-lanh/2648845/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.