Chương trước
Chương sau
Thư Trạch vừa về đến nhà, điện thoại trong túi của anh rung lên "ting.......ting" lấy điện thoại từ trong túi áo khoác ra. Đó là tin nhắn của Thẩm Mộ Diễn gửi cho anh.
"Lí do lúc nãy tôi làm vậy vì hôm nay cũng mới biết được có một người giả mạo theo dõi chúng ta trong số đó, truyện gì anh ta cũng là người nhanh nhẹn nhất." Bây giờ anh đã hiểu thì ra Mộ Diễn đang muốn dụ bà Tiếu vào kế hoạch của anh đây mà.
Anh cầm trên tay chiếc thoại của mình bấm một dòng chữ nhắn lại cho Mộ Diễn "tôi hiểu ý của cậu rồi vậy bây giờ chúng ta nên đề phòng."
Mộ Diễn đang bên trong phòng tắm, tiếng nước chảy róc rách nhỏ từng giọt xuống sàn, sau 1 tiếng tắm xong, nếu ở một mình anh chỉ quấn một cái khăn đi ngủ vào buổi tối vì như vậy khá là thoải mái.
Mở cửa bước ra anh đi lại bên giường ngồi sấy tóc, chiếc điện thoại để bên tủ bỗng nhiên sáng lên "ting" anh với lấy điện thoại mở lên coi, thì ra là Thư Trạch nhắn lại.
Chăm chú đọc một lúc Mộ Diễn bật cười, hoá ra anh bạn này cũng quá hiểu mình đó chứ. Tóc cũng đã khô Mộ Diễn nằm xuống chiếc gối mền mại đưa tay sờ qua phía bên giường trong lòng anh lại có cảm giác trái tim mình như đang bị ai đó cầm một vật nhọn đâm vào, rất đau rất đau.
[........]
Sáng hôm sau thức dậy anh đã không thấy tên vệ sĩ hôm qua mình nghi ngờ đã đi đâu mất. Anh đi chậm từng bước xuống phòng bếp lại nghe đám người làm đang nói về chuyện hôm qua.
"Tôi vẫn còn tức lắm, phu nhân của chúng ta hiền như vậy mà lại chết oan dưới tay cô ta." một người khác lại nói. "Nếu như hôm qua không có thiếu gia ở đó là tôi đã đánh cho cô ta nhừ xương ra rồi, sau đó quăng sát cô ta cho hổ ăn."
Mộ Diễn từ từ cất giọng nói lên " các cô rảnh lắm à không lo làm việc của mình đi." vừa thấy anh họ không dám đứng bàn chuyện nữa thế là ai làm việc nấy.
Tiện thể hôm nay cũng là chủ nhật anh sẽ ở nhà nguyên ngày chẳng đi đâu, tranh thủ cơ hội theo dõi cậu ta. Người làm vẫn đang dọn đồ ăn ra bàn cho anh nhưng ánh mắt anh lại tập trung ra cửa chính.
Từ nhà bếp cũng không cách cánh cửa bao xa, vẫn có thể thấy và nghe được họ nói chuyện. Tên vệ sĩ đó vừa đi ra một người hỏi.
"Cậu dậy rồi à, ngủ ngon chứ?" anh nhẹ nhàng đáp lại "bình thường thôi." Mộ Diễn đã hiểu thì ra lúc nãy anh ta chưa thức dậy. Anh cứ nghĩ có chủ ở nhà mà anh ta dám bỏ việc.
Mặc dù đồ ăn đã được dọn hết ra bàn nhưng anh vẫn chưa ăn, cứ thẫn thờ thả hồn bay đi đâu đó. Giúp việc của anh liền nói "thiếu gia....thiếu gia......Thẩm thiếu gia đồ ăn nguội hết rồi ạ." anh vì bị tiếng kêu đó làm giật mình nên hồn mới quay trở về. Ăn cơm xong cũng không có việc gì làm anh đi coi tin tức, Mộ Diễn lại cầm điện thoại lên bấm một dòng chữ "đều tra giúp tôi thật sự có phải là Đình Đình hại chết Doanh Doanh không, tôi muốn thời gian nhanh nhất vào ngày mai."
[...........]
"Tích tắc.......tích tắc" thời gian trôi qua cũng đến buổi chiều, cậu vệ sĩ mà anh nghi ngờ có vẻ thấp thỏm cậu ấy nghĩ "sao cả ngày hôm nay anh ta không ra ngoài chứ?"
Anh ta quay qua quay lại quyết định cuối cùng hỏi người kế bên "Hôm nay thứ mấy vậy?" chàng trai kia thấy lạ chẳng lẽ sáng nay anh ta không coi lịch, anh đáp.
"Hôm nay là chủ nhật."
Nghe người kia trả lời anh mới biết tại sao sáng giờ Thẩm Mộ Diễn lại không ra ngoài, anh ta vội diện cớ đau bụng và nhờ người đứng canh gác giùm mình. Vội vã chạy ra sau vườn lấy điện thoại từ trong túi nhắn một dòng tin nhắn "Bà Tiếu hôm nay con trai bà ở nhà cả một ngày, mai tôi lại đến báo thông tin cho bà."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.