Thư Trạch vừa về đến nhà, điện thoại trong túi của anh rung lên "ting.......ting" lấy điện thoại từ trong túi áo khoác ra. Đó là tin nhắn của Thẩm Mộ Diễn gửi cho anh.
"Lí do lúc nãy tôi làm vậy vì hôm nay cũng mới biết được có một người giả mạo theo dõi chúng ta trong số đó, truyện gì anh ta cũng là người nhanh nhẹn nhất." Bây giờ anh đã hiểu thì ra Mộ Diễn đang muốn dụ bà Tiếu vào kế hoạch của anh đây mà.
Anh cầm trên tay chiếc thoại của mình bấm một dòng chữ nhắn lại cho Mộ Diễn "tôi hiểu ý của cậu rồi vậy bây giờ chúng ta nên đề phòng."
Mộ Diễn đang bên trong phòng tắm, tiếng nước chảy róc rách nhỏ từng giọt xuống sàn, sau 1 tiếng tắm xong, nếu ở một mình anh chỉ quấn một cái khăn đi ngủ vào buổi tối vì như vậy khá là thoải mái.
Mở cửa bước ra anh đi lại bên giường ngồi sấy tóc, chiếc điện thoại để bên tủ bỗng nhiên sáng lên "ting" anh với lấy điện thoại mở lên coi, thì ra là Thư Trạch nhắn lại.
Chăm chú đọc một lúc Mộ Diễn bật cười, hoá ra anh bạn này cũng quá hiểu mình đó chứ. Tóc cũng đã khô Mộ Diễn nằm xuống chiếc gối mền mại đưa tay sờ qua phía bên giường trong lòng anh lại có cảm giác trái tim mình như đang bị ai đó cầm một vật nhọn đâm vào, rất đau rất đau.
[........]
Sáng hôm sau thức dậy anh đã không thấy tên vệ sĩ hôm qua mình nghi ngờ đã đi đâu mất. Anh đi chậm từng bước xuống phòng bếp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-cua-tham-tong-tai-lanh-lung/833249/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.