Chỉ là, cô đã nghĩ quá nhiều rồi!
Bạch Hạo Vân nghe thấy tiếng quát lớn của Tư Mộc, lúc này, bước chân của anh mới hơi dừng lại. Anh liếc mắt sang chỗ của Tư Mộc một cái rồi lại quay đi, lúc này có vẻ như Bạch Hạo Vân không muốn nhìn Tư Mộc thì phải. Cũng đúng thôi, Bạch Hạo Vân đang giận như vậy cơ mà! Bạch Hạo Vân muốn bình tĩnh cũng không thể nào bình tĩnh được nữa.
Vì một người mà hy sinh nhiều như vậy, có đáng hay không chứ?
Bạch Hạo Vân có gắng thả lỏng bản thân, đặc biệt là cánh tay của anh, để cho Tư Mộc cảm thấy dễ chịu hơn. Tuy là Bạch Hạo Vân đang giận, nhưng anh vẫn không muốn khiến cho Tư Mộc bị đau. Giận thì giận, nhưng Bạch Hạo Vân yêu Tư Mộc như vậy, anh không nỡ nhìn thấy cô gái nhỏ này của mình bị đau một chút nào cả.
Bạch Hạo Vân thả lỏng tay, tiếp tục giữ chặt người của Tư Mộc, đưa cô trở về phòng mình. Còn Tư Mộc, thấy Bạch Hạo Vân đã nhẹ tay hơn, cô cũng ngoan ngoãn để Bạch Hạo Vân đưa mình về phòng, cô không dám nói lời nào nữa.
Nhưng Tư Mộc có thể cảm thấy, trên người của Bạch Hạo Vân lúc này toát ra một khí thế vô cùng lạnh lẽo, khiến cho người ta cảm thấy cực kì ghê rợn. Cả người của Tư Mộc cứng đờ, toát hết mồ hôi nhưng lại chẳng dám chống lại. Cô rất sợ Bạch Hạo Vân trở nên như vậy. Tư Mộc chỉ muốn nhìn thấy một Bạch Hạo Vân ấm áp như mọi khi mà thôi.
Về phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833182/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.