Động tác của Bạch Hạo Vân hơi khựng lại một chút, nhưng rất nhanh sau đó anh lại tiếp tục dìu Tư Mộc ra xe. Ánh mắt của Bạch Hạo Vân trầm ngâm nhìn người con gái đang bị thương này, trong lòng anh bỗng cảm thấy đau xót. Bị thương như vậy mà dám nói không có gì? Bạch Hạo Vân muốn mắng cho Tư Mộc một trận vì cái tội dám không quan tâm đến bản thân của mình như vậy.
Nhưng nghe lời nói qua loa của Tư Mộc, Bạch Hạo Vân nhận ra dường như Tư Mộc đang không muốn nói chuyện, như đang tìm cách tránh né anh vậy. Thế nên Bạch Hạo Vân cũng không muốn khiến cho Tư Mộc phải cảm thấy mệt mỏi vì bản thân anh.
Trong lòng của Bạch Hạo Vân đang không ngừng lo lắng. Tại sao Tư Mộc lại muốn tránh né anh như vậy chứ? Không phải trước đây hai người rất tốt sao? Vả lại, tại sao Tư Mộc hôm nay lại ở cùng Bạch Duệ Thần, lại còn suýt hôn nhau như vậy? Nếu Bạch Hạo Vân không đến kịp, thì hai người họ sẽ hôn thật hay sao?
Không lẽ Tư Mộc muốn tha thứ cho Bạch Duệ Thần? Không thể nào, Bạch Duệ Thần đã gây ra cho Tư Mộc quá nhiều tổn thương như vậy, làm sao có thể tha thứ cho hắn ta cơ chứ? Nhưng đây chính là lời giải thích duy nhất cho những việc đã xảy ra. Không, cho dù là thế, Bạch Hạo Vân cũng không cho phép Tư Mộc trở lại bên cạnh tên khốn Bạch Duệ Thần kia.
Cho dù Tư Mộc có thật sự không yêu anh đi chăng nữa, Bạch Hạo Vân cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833180/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.