Cô ta cho dù có không cần thứ gì nhưng cô ta cũng không muốn đem nó trao cho một người khác. Mà người đó đặc biệt là Tư Mộc, em gái của cô ta. Cô ta ghét Tư Mộc như vậy mà. Ghét đến nỗi thậm chí hễ nhìn thấy Tư Mộc là Tư Giai lại muốn ra tay giết chết đứa em này của mình. Bởi vì cô ta luôn muốn bản thân mình là nhất mà, không một ai có thể dành lấy mọi thứ ở trong tay của cô ta.
Tư Giai ngạc nhiên, hai mắt của cô ta trợn to nhìn chằm chằm Bạch Duệ Thần. Sắc mặt của Tư Giai đã khó coi nay lại càng khó coi hơn nữa.
"Bạch Duệ Thần, anh nói vậy là có ý gì? Anh mau nói rõ ra cho em!"
Bạch Duệ Thần nói như vậy chẳng khác nào bảo cô ta ngu ngốc, không chịu động não một chút nào cả. Chẳng khác gì những kẻ ngu si ngoài kia cả. Dù Bạch Duệ Thần có là chồng của cô ta đi chăng nữa nhưng cô ta tuyệt đối không chấp nhận việc Bạch Duệ Thần mắng cô ta là đồ ngu, như thế chẳng khác gì đang sỉ nhục cô ta cả.
Tư Giai nghe những lời nịnh nọt, ngon ngọt đã quen rồi, làm sao có thể chịu được những lời khó nghe như vậy chứ. Hơn nữa, những lời đó lại phát ra từ chính miệng của chồng cô ta, Bạch Duệ Thần.
Mà Bạch Duệ Thần đâu có nói sai gì đâu. Cô ta ngu ngốc là thật mà. Chỉ là bản thân của cô ta luôn phủ nhận điều đó mà thôi. Chứ những lời nói của Bạch Duệ Thần hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833139/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.