"Bây giờ, yêu cầu của cô, tôi cũng đã đáp ứng cho cô rồi. Vũ Ngọc Hân, có phải bây giờ cô cũng nên đáp ứng yêu cầu của Bạch Duệ Thần tôi rồi hay không?"
Bạch Duệ Thần là người không bao giờ muốn bản thân hắn phải chịu thiệt cả. Bạch Duệ Thần khi đã giúp ai đó điều gì, thì người kia cũng phải chấp nhận đáp ứng một yêu cầu của Bạch Duệ Thần hắn. Người làm kinh doanh mà, tất nhiên cũng phải có qua có lại thì mới có thể hợp tác lâu dài được chứ.
Bạch Duệ Thần khẽ vuốt ve phần da thịt trắng nõn kia của Vũ Ngọc Hân, khiến cho cả thân thể của người phụ nữ kia run lên bần bật như trong người có một dòng điện chạy qua vậy. Hai cánh tay của Vũ Ngọc Hân bám chặt vào hai bên ghế, miệng há ra như muốn lấy dưỡng khí vào vậy.
Vũ Ngọc Hân biết lần này cô ta không thể trốn được rồi, mà hơn nữa cô ta cũng không có ý định dám trốn. Vũ Ngọc Hân đã đồng ý, nếu Bạch Duệ Thần chấp nhận giúp mẹ của cô ta, Vũ Ngọc Hân cũng sẽ đồng ý với yêu cầu kia của Bạch Duệ Thần.
"Bạch phó tổng, ngài yên tâm. Tôi đã nói nếu ngài đồng ý giúp đỡ mẹ tôi, thì tôi cũng sẽ chấp nhận yêu cầu kia của ngài. Nếu Bạch phó tổng muốn, thì bây giờ có thể bắt đầu được rồi đấy."
Vũ Ngọc Hân liên tục thở dốc, mãi mới có thể nói được một câu hoàn chỉnh.
Nhận được câu trả lời vừa ý từ miệng của Vũ Ngọc Hân, Bạch Duệ Thần hơi nhếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833125/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.