Ngay sau khi lời nói của Bạch Duệ Thần vừa dứt, ngay lập tức người đàn ông kia luống cuống cúi đầu xuống như đang muốn xin phép Bạch Duệ Thần vậy.
"Nếu vậy thì tôi xin phép ạ. Bạch phó tổng, ngài ở lại vui vẻ."
Ngay sau đó, người đàn ông kia chạy vội ra ngoài, không quên đóng cửa lại. Người đàn ông kia dựa lưng ở trên tường, nhanh chóng thở hồng hộc để lấy không khí vào.
Thật là xui cả cho người đàn ông này, suýt chút nữa thì mất mạng rồi. Cũng may Bạch Duệ Thần không có trút hết cơn giận này lên đầu của người đàn ông này, nếu không thì thật sự là tiêu đời mất. Trong cái rủi cũng có cái may ha, may Bạch Duệ Thần không hề làm gì người đàn ông này.
Nghỉ ngơi một lát, người đàn ông tiếp tục đi xuống bên dưới tiếp tục công việc.
Trong căn phòng sang trọng xa hoa kia chỉ còn lại một người, Bạch Duệ Thần!
Bạch Duệ Thần mệt mỏi ngồi dựa lưng ra đằng sau chiếc ghế kia, khuôn mặt cực kỳ là khó coi. Khó coi đến mức doạ người khác sợ đến phát khiếp lên ấy.
Nhìn vào bộ dạng này của Bạch Duệ Thần khiến cho trong lòng của người khác không ngừng run rẩy. Khuôn mặt mang theo bao nhiêu vẻ tức giận của Bạch Duệ Thần khiến cho người ta phải lạnh toát sống lưng, mồ hôi đổ đầm đìa. Trong lòng thì không ngừng cầu nguyện mong rằng bản thân mình không bị làm sao cả.
Giữa một căn phòng sang trọng nhưng cực kỳ bừa bộn, chưa hề có một nhân viên nào trong quán dám bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833108/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.