(73)
Mặc cho Trình Mục Vĩ liên tục mắng mỏ, gào thét ở trong lòng, chỉ dám mắng ở trong lòng thôi chứ đâu có dám nói ra đâu, Bạch Hạo Vân vẫn chỉ để ý đến Tư Mộc, chẳng thèm liếc nhìn Trình Mục Vĩ một cái luôn ấy. Trình Mục Vĩ càng nhìn càng thấy tức, tức đến nỗi muốn ói máu luôn nhưng không thể làm gì được hai người ở trước mặt mình.
Sau khi Tư Mộc trở về phòng, Trình Mục Vĩ mới thấy Bạch Hạo Vân nhìn sang chỗ mình, nhưng lại không nói một câu gì, còn thảnh thơi ngồi dựa lưng vào ghế cơ chứ. Thế có tức hay không chứ lị.
Hai người cứ im lặng, chẳng ai nói với ai câu gì. Đến một lúc, Trình Mục Vĩ mới không chịu nổi sự im lặng này, khuôn mặt nhăn nhó như đang bực bội nhìn sang chỗ của Bạch Hạo Vân.
"Bạch Hạo Vân, cậu quá đáng vừa vừa thôi!"
Khuôn mặt của Trình Mục Vĩ mang theo vẻ giận dữ. Đúng là Trình Mục Vĩ đang thực sự rất là giận luôn ấy! Bị cho ăn một rổ bơ cùng với việc bị nhét một đống cẩu lương vào họng cũng đủ khiến cho Trình Mục Vĩ phát bực luôn rồi.
Trái lại với sự tức giận của Trình Mục Vĩ, khuôn mặt Bạch Hạo Vân vẫn y như cũ, không một chút thay đổi. Gương mặt của Bạch Hạo Vân vẫn toả ra sự lạnh lẽo khiến cho người ta phải cảm thấy phát run lên. Giọng nói lạnh tanh phát ra từ miệng của Bạch Hạo Vân như là đang muốn chọc tức người ta vậy, đặc biệt là đang muốn chọc tức Trình Mục Vĩ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833101/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.