(63)
Cũng may Bạch Hạo Vân tưởng cô đang đọc chữ trên tờ giấy kia mà không biết thứ mà Tư Mộc cô đang nhìn lại chính là Bạch Hạo Vân anh. Cũng may là Bạch Hạo Vân không phát hiện ra, chứ không, lúc đó Tư Mộc không biết làm thế nào nữa đây?
Nếu mà Bạch Hạo Vân phát hiện ra thật ấy, thì Tư Mộc chỉ ngay lập tức muốn đào một cái hố thật sâu để bản thân mình chui ngay xuống đó mà thôi. Chứ nếu không cô sẽ xấu hổ đến chết mất!
Tư Mộc nhìn chằm chằm tờ giấy đang nằm trên tay của cô mà Bạch Hạo Vân đã đưa, không dám ngước mắt lên nhìn. Tư Mộc cúi gằm mặt xuống dưới, cố gắng che đi khuôn mặt đang đỏ bừng vì xấu hổ của bản thân mình kia.
Nhưng hai vành tai của Tư Mộc đã đỏ như quả cà chua chín rồi, không ai là không nhìn thấy cả. Ngay cả Bạch Hạo Vân và Trình Mục Vĩ đang ngồi ngay ở đó cũng có thể nhìn thấy hai vành tai của Tư Mộc đã đỏ ửng lên lúc nào không hay biết!
Biết là Tư Mộc đang xấu hổ, Bạch Hạo Vân cũng không tiện lên tiếng hỏi nhiều. Nhưng Bạch Hạo Vân cũng chỉ nghĩ rằng Tư Mộc bị Bạch Hạo Vân phát hiện ra là Tư Mộc cô đang lén lén đọc mấy dòng chữ trên tờ giấy trắng kia thôi, chứ Bạch Hạo Vân không hề nghĩ đến lý do thực sự khiến cho Tư Mộc phải xấu hổ là gì?
Trình Mục Vĩ ngồi ở phía bên kia thấy Tư Mộc là lạ, định lên tiếng hỏi thì lại nhìn thấy cái ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833091/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.