(61)
Ôi, số của tôi, nó khổ quá mà! Sao tôi lại cứ bị người đàn ông này bắt nạt thế nhỉ? Ôi trời ơi! Trình Mục Vĩ cứ luôn miệng nói Bạch Hạo Vân tính tình lúc nào cũng như một tảng băng, mà sao tôi thấy anh chẳng khác gì mấy bà cô ngoài trợ vậy nhỉ?
Lạnh lùng cái đếch gì đâu? Chẳng khác gì một con vịt cùng với một bà hàng xóm song ca cùng nhau tạo nên một bài ca "hay tuyệt vời" giữa cả một không gian im ắng như thế này cả. Đàn ông gì đâu mà suốt ngày cằn nhà cằn nhằn chẳng khác gì một người phụ nữ vậy trời.
Trình Mục Vĩ nói rằng Bạch Hạo Vân rất là ít nói, có khi một tháng cũng chẳng nói được mười từ. Cả năm chẳng mấy khi Bạch Hạo Vân chịu lên tiếng mở miệng nói một câu nào cả. Bạn bè ai cũng tưởng Bạch Hạo Vân bị câm luôn ấy chứ, còn có người còn tưởng mình đã nói gì sai khiến cho Bạch Hạo Vân nổi giận nên mới im lặng không nói gì. Người bạn đó tưởng thế thật, liên tục nói xin lỗi với Bạch Hạo Vân luôn ấy.
Trình Mục Vĩ nhìn thấy vậy, vội vàng nói cho cậu ta biết Bạch Hạo Vân chính là một người cực kỳ ít nói chứ không phải giận dữ gì cậu ta đâu. Thế là người bạn đó suýt chút nữa thì tức đến thổ huyết ra bên ngoài vì cứ nghĩ là Bạch Hạo Vân giận mình, phải luôn tìm cách để cho Bạch Hạo Vân không còn giận nữa.
Lúc đó, những người chứng kiến cảnh đó không một ai là không bật cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833089/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.