(55)
"Cậu cứ gắp thức ăn cho Tư Mộc như vậy, cô ấy sao ăn hết nổi? Chi bằng cậu gắp cho tôi đi!"
"Có tay có chân, tự thân vận động."
Bạch Hạo Vân nghe Trình Mục Vĩ than phiền bao nhiêu lần rồi, anh cũng chẳng thèm để tâm đến. Bạch Hạo Vân chỉ quăng cho Trình Mục Vĩ đang ngồi ở bên kia một lời nói lạnh nhạt. Tầm mắt của Bạch Hạo Vân lúc này chỉ dừng ở trên người của Tư Mộc, hoàn toàn không để ý đến cái người tên là Trình Mục Vĩ đang ngồi ở bên kia.
Trình Mục Vĩ bị Bạch Hạo Vân từ chối thẳng thừng như vậy, khuôn mặt anh đen lại trông rất khó coi. Lúc này mặt mũi của Trình Mục Vĩ mất sạch, không còn một chút gì cả. Khuôn mặt của Trình Mục Vĩ đã khó coi sẵn từ lúc nãy rồi, nay lại càng khó coi hơn nhiều. Trong lòng của Trình Mục Vĩ anh liên tục mắng chửi cái người mang danh bạn thân chơi với mình hơn mười năm nay.
Bạch Hạo Vân, con người của cậu quả nhiên rất phũ phàng đấy! Không chừa cho tôi một chút mặt mũi nào cả. Tôi là bạn thân của cậu đó, Bạch Hạo Vân, bộ cậu quên rồi hả? Tưởng cậu hẳn hoi lắm, ai ngờ cũng thuộc cái dạng người trọng sắc khinh bạn.
Tôi chỉ nói đùa một chút thôi mà, cậu không thể hưởng ứng theo hay sao anh hai? Thỉnh thoảng cũng phải vui lên một chút chứ, mặt lúc nào cũng hằm hằm, cứ như một tảng băng lạnh ở Nam Cực vậy, cười lên một cái bộ cậu chết hả?
Mà nếu cậu không thích đùa thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833083/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.