(36)
Bạch Hạo Vân cố gắng đè nén bản thân mình, cố gắng nhắm mắt lại để ngủ. Nhưng cô gái nhỏ này lại bắt đầu cử động liên tục, đặc biệt là lúc anh đã chuẩn bị chìm vào giấc ngủ. Bạch Hạo Vân thở dài một tiếng, muốn ngủ cũng không được yên mà.
Không ngủ được, Bạch Hạo Vân đành phải mở mắt nhìn trần nhà, hai tay anh ôm lấy thân thể của người con gái nhỏ bé này, để cho Tư Mộc gối đầu lên lồng ngực rắn chắc của mình. Đưa mắt nhìn lên trần nhà, Bạch Hạo Vân thật sự không biết nên làm thế nào nữa.
Ngoài trời đêm nay bỗng dưng mưa rất to, rất to. Từng hạt mưa nặng nề rơi xuống, tiếng mưa cũng chính là tiếng lòng của Bạch Hạo Vân anh. Tiếng mưa cứ lộp độp rơi xuống hiên nhà, tạo nên những âm thanh cực kì vui tai.
Trái tim của Bạch Hạo Vân cũng như những tiếng mưa ngoài kia. Thình thịch thình thịch, đập rộn ràng mỗi khi anh ở bên cạnh cô gái nhỏ này vậy. Nhưng Tư Mộc lại không hề hiểu rõ tâm tình anh. Mưa càng ngày càng nặng hạt, cứ như tâm tình của Bạch Hạo Vân anh, ngày một trở nên nặng nề.
Có nhiều lúc Bạch Hạo Vân rất muốn thổ lộ tình cảm của mình với Tư Mộc, tình cảm của anh dành cho cô bao nhiêu năm nay vẫn không hề thay đổi. Nhưng Tư Mộc lại không hề biết đến sự tồn tại của một người tên là Bạch Hạo Vân, cho dù người đó trước đây từng ở ngay bên cạnh cô nhưng cô lại không hề hay biết.
Điều làm Bạch Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833064/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.